Khi đó Ôn Chấp Ngôn đã đáp lại Giang Lan như thế nào? Trong suốt bảy năm qua, những ký ức về chuyện này trong những giấc mơ của Giang Lan đã dần trở nên mơ hồ.
Nhưng vào khoảnh khắc này, khi Ôn Chấp Ngôn lại một lần nữa đứng trước mặt anh, cảnh tượng ngày đó lại hiện lên rõ ràng trong tâm trí.
Lúc đó, Ôn Chấp Ngôn ngẩng đầu nhìn anh một cái, ánh mắt lạnh nhạt, rồi nói:
"Nếu còn nhìn nữa, tôi sẽ móc mắt anh đấy."
Về sau vì sao không móc mắt anh, Giang Lan giờ đây lại không còn nhớ rõ nữa.
Anh nhìn Ôn Chấp Ngôn đi từng bước về phía mình, nhìn gương mặt dường như không thay đổi gì so với mười năm trước, khẽ liếʍ răng nanh, vô thức đưa tay sờ vào túi áo.
Anh muốn hút thuốc.
Cùng lúc đó, dòng bình luận trên màn hình lớn bắt đầu tràn ngập với tốc độ chóng mặt.
[Vãi, vãi, vãi! Đúng là Ôn Chấp Ngôn thật!]
[Chân còn dài hơn cả tuổi thọ bé, anh giẫm lên người bé đi!]
[Ai hiểu không? Thân hình chuẩn Alpha, gương mặt lại chuẩn Omega, đúng là sinh vật mâu thuẫn bậc nhất!]
[Tôi thấy đường nét khuôn mặt anh ấy vẫn mang nét nam tính hơn Omega một chút, nhưng thật lòng mà nói, nếu không nhìn thân hình, tôi vẫn muốn quỳ xuống gọi một tiếng "bà xã"…]
[Sao trước đây tôi chưa từng tìm hiểu về người này? Có ai có thể phổ cập thông tin không?]
[Ôn Chấp Ngôn mà cũng không biết sao? Ôn thị chắc nghe qua rồi nhỉ?]
Tập đoàn đứng vững suốt cả thế kỷ.
Cựu chủ tịch vừa qua đời vào năm ngoái, ba anh em nhà họ Ôn – hai Alpha, một Omega – trước đây báo chí đều đưa tin rầm rộ về cuộc tranh giành khốc liệt giữa hai người còn lại, trong khi Ôn Chấp Ngôn lại rời khỏi gia tộc, tự mình sáng lập thương hiệu trang sức cao cấp Đồ Lan, ung dung và tập trung làm một nhà thiết kế.
Những năm gần đây hắn giành được vô số giải thưởng quốc tế, từ giới thượng lưu đến làng giải trí, thời trang, ai cũng khao khát sở hữu trang sức của Đồ Lan.
Còn về bản thân Ôn Chấp Ngôn, những năm qua hắn dường như đứng ngoài mọi chuyện, nhưng đến khi sóng gió lắng xuống, hắn lại trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng.
Thêm vào đó, với gương mặt xuất hiện trong hàng ghế thiết kế tại các tuần lễ thời trang quốc tế, khí chất ưu việt đỉnh cao, đại diện cho gu thẩm mỹ đỉnh nhất của vô số người, Ôn Chấp Ngôn gần như trở thành một huyền thoại.
[Phim truyền hình cũng không dám viết kịch bản thế này.]
[Cát-xê xuất hiện của anh ấy chắc còn cao hơn tổng cả tám người còn lại nhỉ?]
[Nói nhảm à? Giữa nghệ sĩ hạng A và tài phiệt hàng đầu vẫn luôn có một khoảng cách không thể vượt qua, bọn họ chính là tư bản thực thụ.]
[Không bàn chuyện khác, mọi người không nhận ra sao? Sao tôi cảm thấy sắc mặt của anh Lan khi nhìn Tổng giám đốc Ôn có vẻ như đang nghiến răng nghiến lợi vậy?]
[Là Alpha đỉnh cấp, cá nhân tôi thấy điều kiện bên ngoài của anh Lan mặc dù không kém Tổng giám đốc Ôn là bao, nhưng nếu nói về tiền bạc, e là vẫn không thể so sánh được, tinh thần hiếu thắng của Alpha mà, lần này anh Lan gặp phải đối thủ mạnh rồi.]
[Nếu Tổng giám đốc Ôn là O, tôi chắc chắn sẽ tưởng tượng ra một câu chuyện máu chó kiểu kẻ thù không đội trời chung cuối cùng lại thành một đôi mất thôi.]
…
Ôn Chấp Ngôn bước vào giữa phòng khách, hơi gật đầu với mọi người, tự giới thiệu một cách rõ ràng nhưng lại chẳng mấy để tâm: "Ôn Chấp Ngôn."
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên người hắn, ai nấy đều nở nụ cười, có người thân thiện, có người tò mò, cũng có người đang đánh giá.
"Tổng giám đốc Ôn, đúng là bất ngờ lớn, tôi nhìn thấy anh mà tự ti hẳn."
Lâm Tử Hựu là người lên tiếng trước, dùng giọng điệu đùa cợt để chào hỏi Ôn Chấp Ngôn.
Ôn Chấp Ngôn cũng đưa mắt nhìn về phía Lâm Tử Hựu, quan sát cậu ta một lúc lâu rồi mới nở một nụ cười có phần xa cách: "Tôi từng chú ý đến cậu, Lâm Tử Hựu, diễn xuất không tệ."
Lâm Tử Hựu nghe vậy thì không khỏi có chút lúng túng, ai cũng biết cậu ta không có diễn xuất gì đáng kể, chỉ dựa vào gương mặt để thu hút vô số người hâm mộ.
Nhưng lúc này cậu ta cũng không phân biệt được Ôn Chấp Ngôn đang khách sáo hay châm chọc, nên chỉ có thể cười gượng, giả vờ thoải mái nói:
"Tổng giám đốc Ôn đừng trêu tôi chứ."
Từ Xán giống như hầu hết các Omega khác, thường ngày rất thích mạnh miệng, suốt ngày kêu trời ban cho mình một Alpha cực phẩm. Nhưng khi Alpha cực phẩm thực sự xuất hiện trước mặt, cô ấy lại lập tức biến thành người nhút nhát, thậm chí còn sợ hãi.
Cô ấy trốn ra sau lưng Diệp Thu Niên, cố gắng hạ thấp sự hiện diện của mình xuống mức tối thiểu.
Bùi Độ đưa tay phải ra với Ôn Chấp Ngôn: "Bùi Độ, đã nghe danh Tổng giám đốc Ôn từ lâu."
Ôn Chấp Ngôn cũng lịch sự đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy đầu ngón tay của Bùi Độ rồi nhanh chóng buông ra: "Ảnh đế Bùi, tôi đã xem phim của anh."
Bùi Độ hơi nhướng mày: "Vinh hạnh quá."
Kiều Hân vừa rồi còn oán trách chương trình cũng là Alpha, dù không muốn nhưng vẫn vươn tay về phía Ôn Chấp Ngôn: "Thiếu gia Ôn, anh đến đây để phá đám đấy à?"
Trước đó Giang Lan chỉ cảm thấy Kiều Hân có chút quen mặt, nhưng dù nghĩ mãi cũng không nhớ ra cô ấy có tác phẩm nào đáng chú ý.
Giờ đây khi thấy cô ấy đứng cạnh Ôn Chấp Ngôn, anh mới sực nhớ ra, cô ấy không thuộc giới giải trí, Kiều Hân là một người mẫu, từng hợp tác với Đồ Lan hai năm trước.