Trong phòng thu âm, Dạ Thần đang thu âm, lúc hai người tiến vào rất yên tĩnh.
Đi vào, qua cửa sổ kính, ánh mắt của Đan Ninh ánh dừng ở trên người Dạ Thần.
Trong ký ức, nguyên chủ thật sự rất thích Dạ Thần, hồi cấp hai, còn bỏ ra giá cao mua vé concert của Dạ Thần từ chợ đen, cũng là lúc đó mới bị ba mẹ phát hiện theo đuổi thần tượng.
Chỉ xét về ngoại hình, Dạ Thần đúng thật khiến người ta cảm thấy sáng mắt, tóc để layer, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, còn có đôi mắt kia, lúc thu âm, trong mắt dường như ẩn chứa ánh sao...
Mà nhắc nhở của Trí não chính là sau khi cô đến gặp Dạ Thần, đây là đang chứng tỏ... Một trong những bước ngoặt vận mệnh của nguyên chủ là gặp được Dạ Thần sao?
Lúc Đan Ninh thất thần , người thu âm ở bên ngoài ra dấu OK, ngay sau đó, Dạ Thần bên trong tháo tai nghe đi ra.
Vừa ra tới, trợ lý bên cạnh vội vàng đưa nước ấm lên.
Sau khi uống mấy ngụm nước làm ẩm cổ họng, Dạ Thần mới chú ý tới trong phòng thu có thêm hai người.
Anh ấy biết La Lệ, nhưng cô gái bên cạnh La Lệ thì không biết, chẳng lẽ là người mới của công ty?
Ngay sau đó, anh ta chủ động tiến lên chào hỏi La Lệ, "Chị La."
"Đây là con gái của bạn Hoàng tổng, vẫn còn là học sinh, hôm nay đến đây tham quan, em ấy là fan của cậu đó, chắc không ngại một cho một tấm ảnh có chữ ký chứ?" La Lệ cười giới thiệu tình hình.
"Đương nhiên có thể." Dạ Thần lấy một tấm ảnh từ tay trợ lý, xoẹt xoẹt ký tên xong liền đưa tới trước mặt Đan Ninh, "Muốn chụp ảnh chung với tôi không?"
"Được." Đan Ninh nhận lời ngay, đã lấy cớ đối phương mà đến, vậy thì diễn kịch phải diễn trọn bộ.
Sau đó La Lệ cầm điện thoại của Đan Ninh chụp ảnh cho hai người.
Chụp ảnh xong, lấy lại điện thoại, Đan Ninh tiện tay nhét vào túi.
Nhìn cảnh này, Dạ Thần nhướng mày, đây thật sự là fan của anh ta sao? Phản ứng có chút bình thản?
Đúng lúc này, phòng thu âm lại có thêm một người vào - nhà sản xuất album này của Dạ Thần.
Vừa tiến đến, anh ta đi thẳng đến nghe thử nhạc Dạ Thần vừa thu âm, nghe xong, đang chuẩn bị nói gì đó với Dạ Thần, liếc mắt liền Đan Ninh bên cạnh La Lệ, ánh mắt lập tức sáng lên.
"La Lệ, đây là người mới của công ty chúng ta sao?"
"... Không phải, là con gái của bạn Hoàng tổng, đến công ty tham quan."
"Cô ấy có nguyện ý quay một MV ngắn không?" Nhà sản xuất nghe vậy mắt càng sáng hơn, tiếp tục nói, "Cô ấy rất phù hợp với vai nữ chính trong MV mới này của Dạ Thần, tôi đang tìm người, nếu cô ấy đồng ý, có thể trực tiếp định cô ấy."
Cô gái trước mắt có một khí chất đặc biệt, điều này khiến anh ta cảm thấy rất phù hợp, điều quan trọng nhất là cô gái này có ngoại hình tinh xảo, dùng cô ấy, không lỗ, khỏi cần anh ta tốn thời gian tìm người.
Ngoài ra, dạo này có không ít người tìm anh ta để nhờ vả, cô gái này có chỗ dựa lớn là Hoàng tổng, cũng đủ bịt miệng bọn họ.
"Cái này..." Ánh mắt La Lệ đổ dồn về phía Đan Ninh, cô ấy cũng không thể giúp Đan Ninh quyết định, mà Đan Ninh cũng không thể tự mình quyết định đi?
Đan Ninh nghe vậy thì ngẩn người.
Cô vốn tưởng rằng gặp Dạ Thần là bước ngoặt vận mệnh của nguyên chủ, bây giờ xem ra, có lẽ là MV này?
Xem ra đáp án về việc nguyên chủ vào giới giải trí như thế nào đã có.
Vậy còn cô thì sao? Có nên chọn quay MV này vào lúc này không?
Một lúc lâu sau, Đan Ninh đưa ra đáp án của mình.
**
Ba mẹ Cố lúc nhận được tin tức lại lần nữa ngơ ngác.
Chẳng phải chỉ là đi một vòng công ty giải trí sao?
Tại sao về lại nói muốn quay MV rồi?
Con gái muốn bước vào nghành giới giải trí sao?
Mấy ngày nay chẳng phải đều đang học hành chăm chỉ sao?
Sao đột nhiên muốn làm minh tinh?
———
Trong đầu mẹ Cố lập tức có mấy dấu chấm hỏi, đồng thời đôi mắt nhìn chằm chằm ba Cố.
Ba Cố nhận được ám hiệu, ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: "Thanh Thanh à! Ba cảm thấy con bây giờ quan trọng nhất là học hành, ba thấy mấy ngày trước con cũng rất tập trung, sao đột nhiên lại muốn quay MV rồi?"
"Con là fan của Dạ Thần, lần này có cơ hội tham gia MV của anh ta con rất vui, con chỉ muốn tham gia MV này thôi, con đã hứa với người ta rồi, còn về làm minh tinh, con không có ý tưởng đó." Đan Ninh vội vàng nói, không chút do dự kéo Dạ Thần, thần tượng của nguyên chủ ra làm bia đỡ đạn.
Nghe thấy lời này, ba mẹ Cố nhìn nhau, có chút hối hận vì đã cho con gái đến công ty giải trí tham quan.
Dạ Thần bọn họ cũng biết, nam minh tinh lưu lượng đang nổi, làm nữ chính MV của cậu ấy, cũng coi như là đặt nửa chân vào giới giải trí rồi, đến lúc đó vạn chúng chú mục, con gái của bọn họ còn nói không làm minh tinh nữa sao?
Sức hấp dẫn của minh tinh, không phải ai cũng có thể chống cự được.
Bọn họ muốn từ chối, nhưng thái độ của con gái lại kiên quyết như vậy... Từ chối thẳng thừng có thể gây ra chấn động lớn.
Cuối cùng, ba Cố xoay chuyển đầu óc, lên tiếng, "Lần thi kiểm tra năng lực ở trường con thế nào rồi?"
"... Cũng được ạ!"
Nghe ngữ khí của Đan Ninh dừng lại một cách đáng ngờ, mắt ba Cố sáng lên, "Vậy thì đợi đến khi con có điểm rồi nói, nếu con có thể thi vào top ba... Một trăm của khối, ba sẽ cho phép con quay MV này."
Ba Cố cũng biết thành tích nhập học của con gái mình là hạng tám trăm, lần này về nhà lại liều mạng học hành, chắc chắn thi không tốt, có lý do chính đáng này để từ chối con gái cũng không tệ.
Mẹ Cố đứng bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu tán thành, "Ừm!"
Đan Ninh nhìn bố mẹ Cố, nghĩ đến việc lọt vào top 100, trong lòng... Bình tĩnh đến mức ngầu lòi.
"Được."
Nhìn vẻ mặt bình thản của Đan Ninh, ba mẹ Cố có chút nghi hoặc.
Dễ dàng đồng ý như vậy sao?
Khi trở về phòng, Trí não âm thầm lẩm bẩm trong đầu Đan Ninh.
"Ký chủ, tôi phát hiện ra cô đã tự phát triển kỹ năng "giả heo ăn thịt hổ"!!"
Đan Ninh im lặng, "Tôi không phải muốn quay MV sao?"
Trí não: "Ký chủ thực sự muốn quay MV sao? Có thể thấy ký chủ không mấy hứng thú?"
"Cậu đang khuyên tôi đừng quay à?" Đan Ninh nghe Trí não nói vậy, đầu óc quay nhanh, Trí não đang nhắc nhở cô điều gì sao?
Trí não: "Ký chủ, tôi không nói gì cả, đây là nhiệm vụ của ký chủ."
Đan Ninh suy tư.
Có lẽ, những suy nghĩ của cô về nhiệm vụ từ trước đến nay đều sai lầm?
**
Rất nhanh, kỳ nghỉ bảy ngày trôi qua, lại đến ngày đi học.
Sau khi nghỉ lễ trở lại, các bạn học trong lớp đều rất vui vẻ, ríu rít trò chuyện, hầu hết mọi người đều chưa hồi phục lại trạng thái sau kỳ nghỉ dài.
Khi mọi người đang bàn tán sôi nổi thì tiết ngữ văn bắt đầu, chủ nhiệm lớp Vu Tâm ôm một chồng bài thi vào lớp.
Nhìn thấy bài thi, cả lớp im lặng, gần như tất cả mọi người đều ngồi thẳng lưng, tim đập nhanh hơn.
Rất nhanh, Vu Tâm đã đứng trên bục giảng, nói với mọi người: "Thành tích kỳ thi khảo sát đã có, lát nữa tôi sẽ phát phiếu điểm cho từng người, bây giờ tôi đọc tên, nghe đến tên mình thì lên lấy bài thi."
"Tần Dương, 111 điểm."
"Dư Hạ, 114 điểm."
"..."
"Chu Vũ, 130 điểm."
"Trịnh Lỗi, 131 điểm."
"Bạn học cuối cùng, đạt điểm cao nhất lớp chúng ta, cũng là người đứng đầu khối." Vu Tâm nói, "Cố Thanh, 146 điểm."
Vu Tâm vừa nói xong, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Đan Ninh.
Đối với Đan Ninh, họ thực sự ấn tượng sâu sắc, đương nhiên họ cũng nhận ra giáo viên chủ nhiệm vừa rồi không đọc tên Đan Ninh.
Đứng đầu khối?
Thật khó tin!
Các học sinh thi cùng lớp với Đan Ninh không khỏi lẩm bẩm trong lòng.
Má ơi! Thành tích này... Quả thực xứng đáng với tốc độ làm bài của cô ấy.
Đan Ninh cảm nhận được ánh mắt nóng rực của những người này, ngay lập tức cảm thấy hơi khó chịu, vì thực sự không quen.
"Kiếp trước" của cô, thực sự chưa bao giờ được mọi người chú ý như vậy.
Trí não: "Ký chủ, tình hình bây giờ khác rồi! Cô phải nhanh chóng làm quen!"
Đan Ninh: "... Hiểu rồi."
Sau khi phát bài thi xong, giáo viên bắt đầu giảng bài.
Lúc này, trong tay Đan Ninh ngoài bài thi ngữ văn còn có phiếu điểm, nhìn những con số trên đó, Đan Ninh có chút cảm thán.
Thảo nào có nhiều người muốn trở thành học bá như vậy, vinh quang đứng đầu này thực sự khiến người ta say mê, cảm giác kiêu hãnh trào dâng.
Trí não: "Ký chủ, hãy cố gắng lên, cô còn cách xa học thần mà hệ thống yêu cầu."
Đan Ninh nghe vậy, lập tức tỉnh táo lại, "Biết rồi!"
Nhìn từ tên app Học Thần, có thể biết yêu cầu của hệ thống là gì, mặc dù hai chữ "học thần" hiện tại còn cách xa cô, nhưng cô sẽ tiếp tục cố gắng.
Học tập, không ngừng nghỉ.
Suy nghĩ quay trở lại, Đan Ninh nhanh chóng nhận thấy một ánh mắt lén nhìn bên cạnh.
Quay đầu lại, cô chạm phải ánh mắt tò mò của Chu Vũ.
"Nhìn gì vậy?"
"Cho mình xem phiếu điểm của cậu được không?" Chu Vũ không nhịn được nói.
Điểm ngữ văn cao như vậy, các môn khác thì sao?
Đan Ninh nghĩ một lúc, vẫn đưa phiếu điểm của mình cho Chu Vũ.
Chu Vũ không thể chờ đợi được nữa mà cầm lấy xem.
Khi nhìn thấy điểm số trên đó, cô ấy lập tức há hốc mồm!
Oa!!!
Tổng điểm đứng đầu khối!!!
Mắt Chu Vũ lập tức biến thành hình ngôi sao.
Sau khi tan học, rất nhiều người đến vây quanh Đan Ninh, họ cũng rất tò mò về thành tích của Đan Ninh.
Họ cảm thấy, đối phương không chỉ thi tốt môn ngữ văn.
Đan Ninh còn chưa kịp phản ứng, Chu Vũ đã lấy phiếu điểm của Đan Ninh ra.
Học bá đấy! Cô ấy cũng phải để các bạn học được tắm mình trong ánh hào quang của học bá.
Quả nhiên, khi nhìn thấy phiếu điểm, một số người lộ ra ánh mắt giống như Chu Vũ vừa rồi, còn một số người khác thì ánh mắt rất phức tạp.
Cố Thanh này, mẹ nó không phải người đi! Thành tích như vậy là người có thể thi được sao?
**
Lúc này, lớp 10 (1).
Dư Thạch là thủ khoa đầu vào, sau khi nhập học, cậu ấy cũng rất chăm chỉ học tập, muốn giữ vững vị trí đứng đầu này
Sau khi thi xong, cậu ấy cảm thấy lần này mình đã phát huy khá tốt.
Nhưng hôm nay phát phiếu điểm, cậu ấy lại phát hiện ra mình chỉ đứng thứ hai.
Ánh mắt lập tức quét một vòng lớp, là ai? Đã thi được vị trí thứ nhất?
Ngay khi Dư Thạch đang suy nghĩ lung tung, giáo viên ngữ văn của lớp họ tiếp tục nói, "Nói đến đây, điểm ngữ văn cao nhất lần này là ở lớp 20!"
"Lớp 20!"
"Sao có thể?"
Các bạn học trong lớp lập tức theo bản năng nói, ngay cả sự chú ý của Dư Thạch cũng bị thu hút.
"Đúng vậy, Cố Thanh lớp 20, điểm ngữ văn 146, đứng đầu khối, hơn nữa, tổng điểm cũng đứng đầu khối." Giáo viên ngữ văn nói một cách thích thú.
Giáo viên bọn họ đã bị sốc một trận rồi, bây giờ cũng nên xem phản ứng của học sinh trong lớp, kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút.
Quả nhiên, sau khi giáo viên ngữ văn nói xong, cả lớp xôn xao.
Cho nên, người đứng đầu trong kỳ thi kiểm tra năng lực lần này, không phải là lớp 1 của bọn họ, mà là lớp 20?
Trời ạ!
Điều này quả thực quá khó tin!
"Cái tên Cố Thanh này nghe cũng quen quen!"
"Cố Thanh, chẳng phải là hoa khôi khối sao? Lúc nhập học chẳng phải cậu ấy thi đội sổ sao?"
"Hình như là vậy, bài đăng trên diễn đàn vẫn còn đó!"
"..."
Mọi người ngầm nghị luận, lập tức chấn động!
Hoa khôi khối học tra thi đội sổ lúc nhập học sao lại đột nhiên lội ngược dòng thành học bá rồi?
Sự chấn động tương tự lan truyền khắp các lớp.
Rất nhanh, diễn đàn trường cũng xuất hiện một bài đăng mới.
#Tin nóng hoa khôi khối lớp 10 từ vị trí cuối bảng lội ngược dòng lên vị trí đầu bảng#