“Sao đệ có năng lực dâng rượu trước mặt mọi người, mà chuyện của mình thì lại không dám nói?”
“Sao đệ có thể tự mình nói chuyện này được? Đương nhiên phải là tỷ nói rồi.” Khuôn mặt của Triệu Nguyệt Tân đỏ như quả cà chua chín.
Chao ôi, cái tên hỗn thế ma vương này còn biết thẹn thùng cơ đấy.
“Đệ chỉ cần đi thuyết phục thân nương là được rồi.”
Triệu Nguyệt Tân thở dài, nằm dài trên bàn nghĩ, thật ra hắn đã nói với thân nương rất nhiều lần rồi, nhưng thân nương nhất quyết không đồng ý.
Làm sao mà Định Viễn Hầu có thể đồng ý được chứ? Bà cảm thấy nếu hắn gả cho một nữ tử như vậy làm chính quân, thì sẽ phải lo lắng và sợ hãi mỗi ngày.
Đừng nói đến những người hầu xinh đẹp trong viện kia, chỉ cần những ong bướm bên ngoài thôi cũng đủ để khiến Triệu Nguyệt Tân phải ghen tị.
Vân thế nữ thanh cao như ánh trăng sáng trên bầu trời, chẳng có ai mà không say mê nàng sau khi gặp gỡ. Nàng là người tình trong mộng của tất cả công tử trong kinh thành.
Có thể hình dung được vị trí chính quân của nàng được cạnh tranh khốc liệt như thế nào? Đến lúc đó có khi còn có khả năng sẽ ra tay gϊếŧ hại lẫn nhau.
Vân Chi sở hữu nhan sắc xinh đẹp đến nhường này, chính là một vũ khí sắc bén, không phải là thứ mà người bình thường có thể chống lại được.
Nhưng nhi tử ngốc nghếch nhà bà nào có nghĩ nhiều đến thế. Chưa kể đến tính cách đã bị chiều hư kia, làm sao mà hắn có thể cam lòng dung túng cho những thị quân, người hầu đó?
Chính vì điều này mà bà vẫn luôn không đồng ý. Cho dù Triệu Nguyệt Tân có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể được.
Thấy thân nương mãi vẫn không chấp thuận, Triệu Nguyệt Tân liền đổi mục tiêu sang tỷ tỷ: “Tỷ tỷ, tỷ giúp đệ đi mà, cầu xin tỷ đó.”
“Ta cảnh cáo đệ, hãy mau từ bỏ suy nghĩ này đi. Một người như Vân Chi, ít nhất cũng phải là hoàng tử thì mới có thể xứng đáng để làm chính quân của nàng.”
Theo như những gì Triệu Nguyệt Ảnh được biết, có đến ba vị hoàng tử đang si mê Vân Chi một cách điên cuồng. Tuy nhiên, vì trước đây Vân Chi vẫn luôn đắm chìm trong thi thư, nên họ mới kiềm chế bản thân. Mà bây giờ nàng đã tuyên bố muốn cưới chính quân, nghĩ thôi cũng biết được những vị hoàng tử đó sẽ tranh đoạt dữ dội đến cỡ nào.
Dù gia tộc của nàng ta có quyền lực đến mấy thì cũng chỉ là một Hầu phủ mà thôi. Trong suy nghĩ của Triệu Nguyệt Ảnh, ngay cả Vân thân vương cũng không thể làm trái với ý muốn của nữ hoàng mà tùy tiện quyết định chuyện hôn sự của Vân Chi.