Đây Không Phải Rpg

Chương 43

Mặc dù vậy, bạn vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, gật đầu chào Killua. Sau màn giới thiệu, Gon và Killua bắt đầu cười nói vui vẻ: “Ha ha ha!” “Hì hì hì!” “Hắc hắc hắc!”

Bạn hoàn toàn bị lơ đẹp, cảm giác mình chẳng có chỗ chen vào. Hoặc đúng hơn là, ở đây chẳng có cốt truyện nào dành cho bạn.

Bạn bỗng cảm thấy địa vị của mình giống như một huấn luyện viên thể hình vậy.

Cảnh tượng lúc này trở nên rất kỳ quặc: Hai nhóc con hi hi ha ha đi phía trước, theo sau là một cô bé mặt mày ủ dột, và cuối cùng là một huấn luyện viên lực lưỡng, mặc độc chiếc quần tam giác, theo sát sau lưng...

Nghe Killua và Gon trò chuyện một lúc, bạn biết được Killua xuất thân từ gia đình sát thủ. Cậu ta còn dò hỏi liệu bạn có tin vào những gì cậu nói không. Bạn chọn tin tưởng, lại nghe thấy âm thanh thông báo tăng độ thiện cảm.

Bạn thấy hơi chán. Nhớ lại phần tiếp theo của cốt truyện, có vẻ như sẽ là màn giành bóng cao su với hội trưởng Netero. Nếu thắng, bạn có thể nhận được giấy phép Thợ Săn sớm. Nhưng khỏi cần nghĩ cũng biết thử thách này cực kỳ khó, chắc chắn đòi hỏi kỹ thuật cao. Bạn chẳng muốn lãng phí sức lực chút nào.

Thế là bạn kiếm cớ “không tiện”, rời khỏi Gon và Killua để đi nghỉ ngơi.

Chán quá, có lẽ đi ngủ một giấc đến sáng mai là tốt nhất.

Bạn lang thang trên tàu, tìm được vài món đồ ăn vặt (2 chiếc xúc xích, 1 vại bia), rồi định quay lại chỗ Kurapika và Leorio để nghỉ ngơi. Bỗng nhiên, bạn nhận ra Hisoka đã biến mất khỏi góc ngồi của hắn, chỉ để lại một lá bài poker trên sàn.

Bạn tò mò bước tới, nhặt lá bài lên xem. Đó là một con bích K.

Hệ thống nhắc nhở: Nhận được vật phẩm sưu tập – Lá bài poker của Hisoka. Gom đủ bộ có thể đổi phần thưởng.

... Hệ thống còn có cả nhiệm vụ sưu tập kiểu này sao?

Bạn nhún vai, cất lá bài vào túi rồi tiếp tục hành trình của mình.

Bạn tìm thấy Kurapika và Leorio đang nằm ngủ khò khò ở góc tường. Khi ấy, bạn trông thấy Tonpa lén lút nấp ở chỗ ngoặt để quan sát hai người họ.

“Này ——”

Bạn vốn chẳng ưa gì Tonpa, liền bước tới xua đuổi hắn (huấn luyện viên vẫn theo sát bạn). Thế nhưng, vừa thấy bạn tới gần, Tonpa lập tức lộ vẻ khó chịu, rồi nhanh chóng lùi ra xa.

Hệ thống nhắc nhở: Đối với những nhân vật có hảo cảm âm, họ sẽ cố ý giữ khoảng cách với bạn. Bạn có thể cải thiện hảo cảm bằng cách tặng quà, trò chuyện, hoặc thông qua các sự kiện đặc biệt. Hãy thử đưa bia của bạn cho Tonpa xem sao.

… Không đời nào! Ai thèm nâng hảo cảm với Tonpa chứ?

Bạn âm thầm khinh bỉ trong lòng, sau đó đi đến chỗ Kurapika và Leorio. Hệ thống lại bật lên nhắc nhở:

Muốn nghỉ ngơi không?

Bạn chọn “Có.”

Hệ thống nhắc nhở: Có muốn lưu tiến trình hiện tại không?

Ồ, không cần sổ lưu trữ mà vẫn có thể save được sao? Bạn cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng nghĩ lại thì có lẽ đây là chế độ tự động lưu vào cuối chương. Thế nên, bạn chọn “Có.”

(Hệ thống nhắc nhở: Đang lưu… Hiện tại, vui lòng không tự sát hoặc rút dây cắm sau đầu.)

Đến sáng hôm sau.

Bạn tỉnh dậy lúc chín giờ rưỡi, nhưng không biết vì lý do gì mà phi thuyền vẫn chưa đến nơi cần đến. Mãi đến lúc này, nó mới từ từ hạ cánh xuống địa điểm của vòng thi thứ ba.

Mở bảng trạng thái, bạn thấy mình đang ở trạng thái "Tuyệt hảo." Khi phi thuyền chạm đất trên một đỉnh tháp cao chót vót trong mây, bạn theo mọi người xuống tàu.

Nơi thi đấu lần này là một tòa tháp lớn, đỉnh tháp trống rỗng, dưới chân là nền đá vững chắc. Ngoài một sân thượng rộng lớn, xung quanh chẳng có gì cả.

Không khí trên cao khá loãng, khiến bạn cảm thấy hơi lạnh. Bạn hắt xì một cái, nghĩ rằng nếu cứ thế này thì có thể bị cảm mất. Thế là bạn lấy chiếc áo choàng xấu xí trong túi ra và khoác lên người để giữ ấm.

Giám khảo thông báo rằng vòng thi này yêu cầu bạn phải tìm cách xuống đến tầng đáy của tháp trong vòng 72 giờ. Sau đó, phi thuyền lập tức rời đi, bỏ mặc mọi người đứng trên đỉnh tháp, mắt to trừng mắt nhỏ.

“Làm thế nào để xuống đây? Ở đây chẳng có gì cả.”

Các thí sinh bắt đầu hoang mang. Bạn nhớ mang máng chi tiết về phần này, nhưng không nhớ rõ lắm. Chỉ biết rằng phải tìm cánh cửa bí mật trên đỉnh tháp để đi xuống. Bên trong tháp có một hệ thống khá phức tạp, và nhóm nhân vật chính hình như chỉ đến được đích vào phút cuối cùng.

Bất giác, bạn nhận ra số lượng thí sinh xung quanh ngày càng ít. Nhiều người đã tìm thấy cửa bí mật và đi vào. Bạn liếc nhìn nhóm bốn nhân vật chính, họ vẫn đang loanh quanh tìm lối đi.

Theo nguyên tác, họ sẽ cùng nhóm với Tonpa. Nhưng bây giờ có thêm bạn, rất có thể bạn sẽ thế chỗ của Tonpa và nhập hội với họ. Tuy nhiên…

Bạn cảm thấy điều đó khá phiền phức. Sau khi nhận ra rằng trò chơi này có rất nhiều lỗ hổng có thể lợi dụng, cách chơi thông thường chẳng còn hứng thú nữa.