Sáng hôm sau, Thanh Trà quyết định tìm gặp Minh Thư, người đã cung cấp thông tin bí mật về dự án này.
Minh Thư là cựu nhân viên phân tích dữ liệu tại Blooming Echoes, nhưng đã từ chức cách đây sáu tháng vì những lý do không rõ ràng. Cô hẹn Thanh Trà tại một quán cà phê nhỏ ở ngoại ô thành phố.
Khi Thanh Trà bước vào quán, Minh Thư đã ngồi ở một góc khuất, tay cầm ly cà phê đã vơi một nửa.
"Chị Thư!"
Minh Thư ngước lên, ánh mắt mệt mỏi và hoảng loạn.
"Cô đến một mình chứ?"
Thanh Trà gật đầu, kéo ghế ngồi xuống.
"Chị có thông tin gì mới không?"
Minh Thư nhìn quanh một lúc, rồi rút từ từ túi xách ra một phong bì lớn.
"Đây là bản sao những giao dịch tôi đã tìm thấy trước khi rời công ty. Chúng liên quan đến dự án Eagle Eye và một quỹ ẩn danh mang tên Phoenix."
Thanh Trà mở tập tài liệu, mắt cô dán chặt vào các con số.
"Họ đã sử dụng hệ thống này để tạo ra một mạng lưới giám sát ẩn, thu thập thông tin từ người dùng mà không cần sự đồng ý. Điều kinh khủng hơn là họ có thể thao túng dữ liệu để tạo ra các hồ sơ giả, nhằm triệt hạ hoặc kiểm soát những người bị coi là mối đe dọa."
Minh Thư hạ giọng, gần như thì thầm.
"Cô ấy là chìa khóa để mở khóa hệ thống này, nhưng cũng có thể là người bảo vệ bí mật đó. Nếu cô thực sự muốn tiếp tục, hãy cẩn thận. Họ sẽ không để cô yên đâu."
Sau cuộc gặp gỡ đó với Minh Thư, Thanh Trà rời quán cà phê với hàng loạt câu hỏi. Cô không thể ngừng nghĩ về Phương Ly, người phụ nữ lạnh lùng và bí ẩn mà cô gặp hôm trước.
"Chị ấy là bạn hay thù?"
Khi trở về nhà, Thanh Trà mở máy tính và rà soát lại mọi dữ liệu liên quan đến Phương Ly. Cô coi kĩ về vụ kiện ba năm trước, nơi Phương Ly đại diện cho một công ty công nghệ và đột ngột rút lui giữa chừng mà không rõ lý do.
Điều khiến Thanh Trà rùng mình hơn cả là những tin nhắn đe dọa mà Phương Ly từng nhận được vào thời điểm đó.
Cô nhấp chuột vào một email được mã hóa vừa mới gửi đến hộp thư của mình:
"Nếu cô còn tiếp tục điều tra, chúng tôi sẽ tìm đến cô. Cô biết, đây không chỉ là lời cảnh cáo."
Thanh Trà cảm thấy bàn tay mình lạnh toát. Nhưng thay vì sợ hãi, cô càng quyết tâm tìm ra sự thật.
Hôm sau, Thanh Trà quay lại Blooming với lý do về dự án công nghệ mới. Cô cố ý tìm cách gặp Phương Ly một lần nữa.
Phương Ly đang ngồi trong văn phòng, vẻ mặt điềm tĩnh như mọi khi. Nhưng khi nhìn thấy Thanh Trà, ánh mắt cô thoáng qua một tia cảnh giác.
"Cô lại đến đây làm gì?"
"Tôi có một vài câu hỏi về dự án Eagle Eye."
Phương Ly khoanh tay trước ngực, dựa lưng vào ghế.
"Cô vẫn chưa từ bỏ à?"
Thanh Trà không trả lời ngay. Cô đặt lên bàn tập tài liệu mà Minh Thư đưa cho mình.
"Chị có thể giải thích những giao dịch này không?"
Phương Ly liếc qua tài liệu, nhưng không để lộ biểu cảm gì.
"Tôi không có nghĩa vụ giải thích với cô."
"Nhưng chị biết rõ chuyện này, đúng không?"
Phương Ly nhìn Thanh Trà, ánh mắt sâu thẳm.
"Thì sao?"
"Chị sợ gì chứ?" Thanh Trà nhấn mạnh.
Phương Ly đứng dậy, bước đến gần hơn.
"Nghe này, Thanh Trà. Cô không thể hiểu được họ nguy hiểm tới nào đâu. Nếu cô tiếp tục, tôi không chắc mình có thể bảo vệ được cô."
Thanh Trà nhìn chằm chằm vào Phương Ly.
"Vậy hiện tại, chị là đang bảo vệ họ, hay là tôi?"
Phương Ly khựng lại. Đôi mắt cô lần đầu tiên dể lộ một tia cảm xúc mà Thanh Trà không thể gọi tên.
"Đi đi."
"Không."
Phương Ly lắc đầu, cố gặng chịu cơn đau bất chợt từ đầu đến, nói với giọng thấp hơn.
"Đừng ép tôi phải lựa chọn giữa cô và sự an toàn của chính mình."
Đêm đó, Thanh Trà ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, trong đầu cô tràn ngập suy nghĩ về Phương Ly. Cô cảm nhận được nỗi sợ hãi và giằng xé trong lời nói của người phụ nữ ấy. Nhưng đồng thời, cô cũng cảm thấy có điều gì đó sâu sắc hơn đang dần hình thành giữa họ, một sự kết nối khó lý giải.
Trong bóng tối, điện thoại Thanh Trà rung lên lần nữa.
"Cô đã đi quá xa rồi đấy, Thanh Trà ạ!"
Thanh Trà đặt điện thoại xuống, ánh mắt cô sáng lên trong đêm tối.
Sáng hôm sau, khi cô đến tòa nhà Blooming Echoes, Thanh Trà bị chặn lại ở quầy lễ tân. Người nhân viên nói rằng Phương Ly hôm nay không có lịch làm tại công ty.
"Chị ấy đi đâu?" Thanh Trà hỏi, cố giữ bình tĩnh.
"Lịch làm việc sáng thứ ba hàng tuần của cô ấy là ở ngoại ô." Nhân viên lễ tân trả lời.
Câu trả lời khiến Thanh Trà càng nghi ngờ. Cô lập tức tìm đến địa chỉ trong lịch trình.
Buổi chiều cô đã lái xe đến địa điểm mà cô tìm được trong lịch trình làm việc của Blooming. Đó là một khu biệt thự kín đáo nằm ở ngoại ô thành phố. Không bảng hiệu, không dấu vết nào cho thấy đây là nơi để làm việc được.
Cô dừng xe ở khoảng cách an toàn và quan sát. Một lát sau, Phương Ly bước xuống từ một chiếc xe sang trọng, nói chuyện với một người đàn ông trung niên có vẻ ngoài quyền lực.
Người đàn ông nhìn quanh với ánh mắt dò xét, như thể anh ta biết ai đó đang theo dõi. Thanh Trà nín thở, cố gắng không gây bất kỳ tiếng động nào.