Phong Dã "..."
Không quen biết Tiểu Cửu nào, cũng không biết anh trai cô ấy là ai?
Thú đực đánh nhau với anh quá nhiều, đã sớm không nhớ rõ.
Tu Ninh kinh ngạc quay đầu lại, "Phong Minh em được đấy, khi nào làm chuyện đó? Sao chúng ta không biết?"
"Chính là thời gian trước cùng anh hai ra ngoài,"
Mùa đông ở trong hang động lâu, tinh lực dồi dào, nóng lên, chắc chắn phải đi khắp nơi xem thử.
"Giỏi hơn hai anh trai em, nếu như bọn họ còn không biết khi nào mới có bạn đời, anh hai em cũng giống như khúc gỗ, vẫn là em có tiền đồ nhất." Tu Ninh không chút do dự khen ngợi.
Phong Minh nghe xong vui vẻ là một chuyện, nhưng trong đầu vẫn nghĩ đến bạn đời, ân cần nhìn anh cả.
Phong Dã nhận được ánh mắt, chân lại có hơi ngứa. "Bạn đời của mình tự tìm, em đã thấy anh bảo người khác tìm bạn đời cho sao?"
Phong Minh nhớ lại, thật sự không có anh trai tìm bạn đời cho em trai, nếu có chị gái thì tốt rồi, tiếc là không có.
Lắc đầu thở dài, anh trai không trông cậy được nữa, sau đó nghĩ đến gì đó ngẩng phắt đầu lên.
"Anh, bà ngoại nói năm nay có một giống cái sắp thành niên, muốn làm bạn đời của anh, có phải anh không nhớ rõ rồi không?"
Mẹ là giống cái của bộ lạc Sói Tìm Đường, bà ngoại là mẹ của mẹ.
Một năm trước đã vội vàng tìm giống cái cho anh, lý do hai em trai còn chưa trưởng thành. Trong nhà quá ít thú đực, phải nhanh chóng tìm bạn đời, sinh thêm con, mới không bị bắt nạt.
Lúc đó anh không có tâm tư đó, trực tiếp từ chối. Bây giờ đã có Thanh Dữu, tất nhiên sẽ không để mắt đến giống cái khác.
"Anh không đồng ý."
"Em đương nhiên biết anh không đồng ý, nếu đồng ý, đầu mùa nóng anh đã qua đó đón về rồi, sao còn nhàn rỗi ngủ nướng như vậy."
"Nhưng bà ngoại vẫn luôn muốn tìm cho anh một người cao lớn vạm vỡ, có thể sinh rất nhiều con. Tính tình bà ấy anh cũng biết, chắc chắn không bao lâu nữa sẽ đến."
Phong Minh đã từng sống ở bộ lạc bà ngoại một thời gian, tự nhiên biết bà ngoại là người như thế nào, "Chị dâu không phù hợp với yêu cầu của bà ngoại ở mọi mặt, đến lúc đó có bị bắt nạt không?"
"Giống như chị Vân Đoá, đã cùng Tu Ninh kết làm bạn đời lâu như vậy, vẫn không được absc gái Tu thích."
Tu Ninh "..."
Bây giờ cũng không phải không thích, bởi vì mẹ không thích cũng vô dụng, chỉ là lại bắt đầu giục sinh con, thỉnh thoảng đến một lần Vân Đoá cũng bắt đầu sốt ruột.
"Em nghĩ nhiều làm sao tìm được bạn đời, chuyện khác đừng quản." Phong Dã không coi đây là chuyện to tát.
Trước đây đánh nhau với thú đực quá nhiều, tính tình gì ở gần đây đều lan truyền khắp nơi.
Dù không vui cũng vậy thôi, nói cũng không lại, đánh cũng không lại, cũng không thể làm gì anh.
Còn bọn họ có thích Thanh Dữu hay không, anh càng không quan tâm, lại không sống cùng bọn họ, anh thích là được.
........
Thanh Dữu lúc mới được nhặt về chỉ được chị Vân Đoá dẫn đến đây xác định vị trí.
Vẫn là lần đầu tiên vào trong quan sát. Một chiếc giường đá lớn, da thú được sắp xếp gọn gàng. Nồi đá, bát gỗ, dao xương chất đống ở góc tường, lớn nhỏ nhìn rất rõ ràng.