Hơi thở vờn quanh tai tỏa ra hương rượu phả vào trên mặt Vệ Trữ khiến mặt cậu ta lập tức trở nên đỏ ửng, tim đập rộn ràng, theo bản năng nói.
“Tôi đi cùng với cậu.”
“Không cần, cậu cùng bọn họ tiếp tục nói chuyện phiếm đi!”
Chu Tước ngăn động tác Vệ Trữ lại, bàn tay trấn an mà đè ở trên mu bàn tay Vệ Trữ, lại thực mau liền thu trở về.
Vệ Trữ bởi vì được tiếp xúc thân mật với Chu Tước mà thất thần trong phút chốc, nhưng Chu Tước cũng đã đứng dậy từ trên ghế dài rồi hướng ra bên ngoài đi, bóng dáng mảnh khảnh thực mau liền nhanh chóng bị cánh cửa chặn lại.
Bầu không khí trên bàn bởi vì Chu Tước rời đi mà chợt trở nên ồn ào, bọn họ rốt cuộc cũng không chờ nổi nữa mà hỏi.
“Vệ Trữ, cậu ấy thật sự là bạn học chung của cậu sao? Hai người các cậu rốt cuộc là có quan hệ gì?”
Vệ Trữ bởi vì Chu Tước rời đi mà cảm thấy có chút phiền muộn, thất thần mà trả lời.
“Đương nhiên là bạn học chung rồi! Hiện tại tôi là đang theo đuổi cậu ấy, các cậu đừng có mà suy nghĩ lung tung gì đấy!”
“Đã biết, đã biết! Cậu ấy được cậu coi trọng như vậy, anh em chúng tôi đây đương nhiên là sẽ không nhúng tay vào!”
Cả gian phòng bắt đầu “anh một câu, tôi một câu”, nói cười rôm rả hết cả lên, bởi thế Vệ Trữ cũng không phát hiện ra Diệp Thiệu Quân đã không tiếng động mà đứng dậy, vòng qua mọi người từ một bên mà rời đi.
Đóng lại cánh cửa, ồn ào bên trong đều bị ngăn chặn lại, Diệp Thiệu Quân đi dọc theo thảm đỏ trải dài trên hành lang, khi nhìn đến cửa thang máy liền tiến vào, trùng hợp là nhìn thấy Chu Tước đang cùng Triệu Tấn nói chuyện.
Lúc nãy vừa trở về từ cửa khẩu sân bay, hiển nhiên Triệu Tấn đối với Chu Tước có ấn tượng rất sâu sắc, bất quá khi ở sân bay hắn chỉ là một “tiểu nhân vật” không được xem trọng, liền chỉ có thể kinh diễm mà yên lặng đứng một bên nhìn Chu Tước.
Hiện tại đột nhiên lại được cùng Chu Tước mặt đối mặt nói chuyện, hắn cảm tưởng như đang nằm mộng giữa ban ngày.
[Đinh! Diệp Thiệu Quân giá trị tình yêu tăng lên 10, giá trị hắc hóa tăng lên 30, trước mắt giá trị tình yêu là 60, giá trị hắc hóa là 30]
Đang cùng Triệu Tấn nói chuyện, Chu Tước liền dừng một chút, dư quang liếc nhìn về phía cách đó không xa thấy được Diệp Thiệu Quân đang đứng gần đó.
Đối phương cũng đem ánh mắt nhìn về phía bên này, hơn nữa thản nhiên mà nhấc chân liền đi tới, dừng lại trước mặt bọn họ rồi tự nhiên hỏi.
“Thấy cậu đi ra ngoài lâu như vậy, tôi liền ra đây nhìn xem cậu có gặp phải chuyện gì không.”