Bọn Buôn Người Tự Nguyện Ra Đầu Thú Vì Muốn Trốn Tôi

Chương 50: Hay là tôi đến chỗ cô?

Lộc Lăng vội vàng xua tay từ chối:

“Không được, không được, đây là trách nhiệm mà tôi cần làm, tôi là tài xế xe dịch vụ mà.”

Ngoài miệng nói không nhận nhưng tay lại lặng lẽ kéo túi áo ra.

Giám đốc Cao: “…”

Ông ta bật cười, tiếp tục nói: “Không biết buổi chiều Lộc tiểu thư có thời gian không? Công ty chúng tôi vô cùng coi trọng chuyện này.”

“Chúng tôi quyết định tổ chức một buổi lễ tuyên dương, mời toàn bộ tài xế xe dịch vụ của thành phố đến tham dự. Chủ tịch công ty sẽ đích thân trao tặng phần thưởng và giấy khen cho cô trong buổi lễ.”

Lộc Lăng nhìn ông ta, trên mặt hiện lên biểu cảm "nếu các người đã kiên trì như vậy, tôi mà từ chối nữa thì lại thành thất lễ mất".

Cô nở một nụ cười sáng lạn, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp. “Giám đốc Cao, vậy thì tôi xin nghe theo sắp xếp của các ông.”

Dứt lời, như thể chợt nhớ ra điều gì đó, cô vội nói: “Nhưng tôi vẫn đang làm việc tại công ty các ông, về vấn đề xe bị hỏng…”

“Cái đó cô không cần lo lắng.” Giám đốc Cao mỉm cười đáp. “Chiếc xe đã được xử lý, cô không phải chịu bất kỳ khoản phí bồi thường nào, đây là tổn thất không thể tránh khỏi trong quá trình làm việc, công ty sẽ tự giải quyết.”

Ông ta nhấn mạnh lại một lần nữa: “Chúng tôi đã xử lý xong, Lộc lão sư không cần lo lắng gì cả.”

Lộc Lăng gật đầu liên tục như gà mổ thóc.

Sau đó giám đốc Cao nhiệt tình mời cô lên xe, cùng đến khách sạn để tham dự buổi lễ.

Trên đường đi, ông ta cùng các lãnh đạo khác giới thiệu sơ qua về buổi lễ tuyên dương, nói rằng mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ đợi Lộc Lăng đến.

Bên kia.

Giang Nguyên Nguyên mở ứng dụng nhận đơn, đang chờ đơn hàng mới.

Ngay lúc đó, trên màn hình điện thoại xuất hiện một tin tức nóng hổi, có thể thấy cái tên Lộc Lăng xuất hiện trong tiêu đề.

Giang Nguyên Nguyên trong lòng hớn hở, nghĩ thầm: Chắc chắn lại là phốt mới của Lộc Lăng.

Cô ta vội vàng bấm vào xem.

Giây tiếp theo, sắc mặt lập tức tái mét.

Trên sân khấu lễ trao giải, Lộc Lăng tay cầm tấm giấy khen khổng lồ cùng túi tiền thưởng to đùng, cười rạng rỡ vô cùng.

Trên tấm giấy khen, số tiền được in sáu con số rõ rành rành.

Mắt Giang Nguyên Nguyên như muốn nổ tung.

Cùng lúc đó.

Trì Tiện An đang rảnh rỗi ngồi chờ khách mua hàng, tình cờ nhìn thấy tin tức trên hot search.

Đôi mắt anh tức thì sáng bừng lên.

Không chần chừ, anh lập tức mở ứng dụng phát sóng trực tiếp, vào ngay phòng phát sóng trực tiếp của Lộc Lăng.

Nhưng cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp lại hoàn toàn bất lực.

【Khoan đã! Anh đang phát sóng trực tiếp cơ mà!】

【Cứu với! Người ta bảo anh phát sóng trực tiếp, chứ không phải bảo anh vào xem phát sóng trực tiếp!】

【Hàng hóa vẫn chưa bán được bao nhiêu, còn không biết xấu hổ vào hóng drama à?】

【Đúng vậy, cũng không nhìn xem trong túi anh có bao nhiêu tiền. Người ta kiếm được tận 1 triệu 100 nghìn rồi đấy!】

【…Thật đau lòng thay.】

Đúng lúc này, Trì Tiện An nhìn thấy Lộc Lăng nhận thưởng xong, đi xuống sân khấu.

Thời cơ đã chín muồi, anh lập tức lấy bộ đàm ra. “Lộc Lăng, Lộc Lăng, gọi Lộc Lăng.”

Lộc Lăng trả lời rất nhanh: “Tôi đây.”

“Thương lượng với cô chuyện này nhé, Lộc Lăng.”

“Nói đi.”

Trì Tiện An: “Hay là tôi đến trước cửa khách sạn tổ chức lễ khen thưởng của cô, dựng một quầy bán hàng có được không?”

“Tùy anh.” Lộc Lăng nói. “Chỉ cần nhân viên khách sạn không đuổi anh đi là được.”

Bộ đàm bên kia, Trì Tiện An cười đầy gian xảo. “Chuyện này dễ thôi, nhưng vẫn phải phiền Lộc tỷ giúp tôi một chút rồi.”

Lộc Lăng: “…”