Bọn Buôn Người Tự Nguyện Ra Đầu Thú Vì Muốn Trốn Tôi

Chương 49: Tiền thưởng bất ngờ

【Không thể không nói, Bá An Thiên Hạ đúng là miệng lưỡi cay độc ngang nhau.】

【Cũng tại hai tên ngốc kia cứ thích tự đâm đầu vào, đáng đời!】

Bầu không khí căng như dây đàn.

Đạo diễn thấy tình hình không ổn, vội vàng lên tiếng hòa giải. “Mọi người nhanh chóng đi làm đi! Chẳng lẽ muốn đến muộn rồi bị phạt tiền à?”

Lăng Nguyệt Nhi kéo tay Lộc Lăng, khẽ nói: “Lộc Lộc, đừng lo lắng, về công ty xem xét tình hình trước đã. Chuyện gì cũng có nguyên nhân, công ty sẽ có cách xử lý hợp lý.”

Lộc Lăng cười cười: “Không sao, mọi người cứ đi làm đi.”

Dưới sự thúc giục của đạo diễn, các khách mời lần lượt rời khỏi nhà.

Nhưng vừa bước đến cổng, họ liền nhìn thấy một chiếc xe sang trọng đỗ ngay trước cửa.

Mấy người đàn ông mặc com-lê đen, dáng vẻ nghiêm nghị lần lượt bước xuống xe, bước chân vững vàng, ánh mắt sắc bén, khí chất toát ra sự tự tin và uy nghiêm.

Người đứng đầu tiến lên một bước, mở miệng nói: “Chúng tôi là đại diện của công ty xe dịch vụ, đến gặp Lộc Lăng lão sư.”

Giang Nguyên Nguyên vừa nghe, tức khắc mừng rỡ như điên. “Tìm Lộc lão sư sao?”

Cô ta chỉ tay về phía Lộc Lăng. “Chính là cô ấy!”

Nụ cười hả hê gần như không thể che giấu nổi.

Lộc Lăng, lần này xem cô còn kiêu ngạo được không!

Tiền bồi thường chắc chắn khiến cô khóc ròng!

Vì sắp đến giờ làm, cô ta không thể ở lại hóng chuyện được, đành luyến tiếc rời đi.

Trên đường đi, trong lòng Giang Nguyên Nguyên kích động đến mức không kiềm chế nổi.

Thậm chí cô ta còn tưởng tượng ra đủ viễn cảnh:

— Lộc Lăng khổ sở gom tiền bồi thường.

— Bị đạo diễn mắng té tát.

— Bị cư dân mạng chửi rủa, lên hot search vì bị phốt.

Chỉ nghĩ thôi mà cũng thấy sảng khoái vô cùng!

Không ngờ rằng cuối cùng mọi chuyện lại không như mong muốn của cô ta.

Trước cửa căn nhà kiểu Tây.

Một người đàn ông bước lên trước, mỉm cười tự giới thiệu với Lộc Lăng: “Chào Lộc lão sư, tôi là người phụ trách của công ty xe dịch vụ, họ Cao.”

“Hôm nay chúng tôi đến đây để gửi lời cảm ơn sâu sắc đến cô vì hành động dũng cảm hỗ trợ cảnh sát bắt giữ tội phạm cướp ngân hàng vào sáng nay.”

Lộc Lăng trong lòng đắc ý vô cùng: Hì hì, tôi thật lợi hại!

Nhưng ngoài mặt vẫn khiêm tốn nói: “Đây là điều tôi nên làm.”

Vừa nói, cô vừa liếc mắt nhìn tay của giám đốc Cao.

Ơ…

Sao lại trống trơn thế này?

Không phải chứ, ông chỉ cảm ơn bằng miệng thôi à?

Cảnh sát còn có tiền mặt khen thưởng đấy, công ty lớn thế này mà keo kiệt vậy sao?

Ạn tuê!

Nhận ra tình hình thực tế, Lộc Lăng lập tức không hì hì được nữa.

(* ̄ro ̄) Keo kiệt quá đi!

Giám đốc Cao vẫn tiếp tục nói: “Lộc lão sư, hành động của cô không chỉ giúp cảnh sát bắt giữ tội phạm mà còn là tấm gương sáng cho các tài xế xe dịch vụ của công ty chúng tôi.”

“Cô là niềm tự hào của công ty, chúng tôi đều tự hào về cô.”

Nói xong, giám đốc Cao kính cẩn cúi người. Những người đứng phía sau ông ta cũng đồng loạt cúi đầu cảm tạ Lộc Lăng.

Lộc Lăng lịch sự mỉm cười: “Không cần đâu, mọi người khách sáo quá. Chỉ là chuyện nhỏ thôi mà.”

Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng cô vẫn không nhịn được mà phàn nàn.

Keo kiệt thật sự! Công ty lớn thế này mà cũng không bỏ ra được xu nào.

Đúng lúc này giám đốc Cao đột nhiên nói: “Công ty chúng tôi quyết định tặng cô 1 triệu nhân dân tệ tiền mặt để khen thưởng.”

Lộc Lăng trợn tròn mắt.

Bao nhiêu cơ?

Ông ta vừa nói bao nhiêu?

Phòng phát sóng trực tiếp cũng bùng nổ ngay lập tức.

【Cái gì? 1 triệu? Tôi chóng mặt suýt ngất!】

【Quá hào phóng!】

【Không hổ danh công ty lớn, thật đáng ngưỡng mộ!】

【Tuyệt vời! Cần phải cho công ty này một lượt like!】

【Công ty lớn + Lộc Bá Đạo = Cường cường liên hợp, tuyệt quá!】