Hậu Cung Cuộn Sóng Lớn, Hoàng Hậu Cá Mặn Nằm Yên Cũng Thắng

Chương 12.2: Thất Sủng

Hiền Phi nương nương quản lý hậu cung, còn chẳng nói gì, vậy mà nàng ta lại xen vào chuyện này.

Nếu không phải vì có Thái hậu dặn dò, e rằng nàng ta còn chẳng có cơ hội ăn những món như của Ngọc Quý Nhân.

“Được thôi, vậy ngươi nói xem, định đổi như thế nào? Đổi thành món gì? Bao nhiêu món? Trân Nhi, mang bút mực lại đây.”

Thẩm Thanh Uyển kéo dài giọng: “Mời Cao đại nhân viết ra.”

Cao Đạt nhìn chằm chằm vào bút mực trước mắt, mím môi, nụ cười trên mặt cũng thay đổi, lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.

Ngay cả Hiền Phi nương nương cũng chẳng quan tâm đến chuyện này, nàng ta – một Hoàng hậu không được sủng ái – lại lo chuyện bao đồng gì chứ?

“Nương nương, chi tiêu trong cung quá lớn, nô tài cũng chỉ muốn giúp Hiền Phi nương nương chia sẻ bớt gánh nặng mà thôi.”

Cao Đạt vừa nói vừa rêи ɾỉ như sắp khóc.

Hiền Phi?

Thẩm Thanh Uyển hừ lạnh trong lòng.

“Cao đại nhân, ý của ngươi là, việc ngược đãi phi tần trong hậu cung là do Hiền Phi nương nương sai bảo ngươi làm?”

Cao Đạt sững người, không ngờ Hoàng hậu lại nói vậy: “Nô tài không có ý đó.”

“Vậy ý của ngươi là gì?”

Ánh mắt Thẩm Thanh Uyển trầm xuống, tuyệt nhiên không có ý định nhượng bộ.

“Nô tài…” Cao Đạt ấp úng: “Nô tài chỉ cảm thấy chi tiêu trong cung quá lớn, muốn Hoàng thượng… tiết kiệm… tiết kiệm một chút.”

“Ta nhớ rồi, Hiền Phi nương nương là biểu thân xa của Cao đại nhân thì phải?”

Thẩm Thanh Uyển nở nụ cười nhàn nhạt.

Tâm trạng căng thẳng của Cao Đạt tức thì dịu đi vài phần, hắn lập tức nịnh nọt cười theo:

“Nương nương thật tinh ý, mẫu thân của Hiền Phi nương nương chính là biểu di của nô tài.”

Thẩm Thanh Uyển gật đầu tán thưởng, đột nhiên giơ tay đập mạnh xuống bàn.

“Bốp!”

Tiếng động chấn động cả căn phòng, khiến Cao Đạt giật bắn người.

“Chi tiêu trong cung có lớn đến mấy, cũng không đến mức phải cắt giảm từ phần ăn của một vị tần phi! Một nương nương mang tước vị Tần, mà bữa trưa chỉ có một bát cơm, một đĩa dưa muối, một đĩa ớt xào – chuyện này mà truyền ra ngoài, chẳng phải khiến Hoàng gia mất hết thể diện sao?”

“Cao đại nhân, không biết bữa trưa hôm nay của ngài gồm những gì, có thể để bản cung xem thử chăng?”

Cao Đạt đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, mồ hôi túa ra như mưa.

Hoàng hậu lại muốn làm to chuyện sao?

Nhưng tại sao hôm nay nàng lại khác thường như vậy?

Trước đây nàng chẳng bao giờ quan tâm đến phi tần, thậm chí còn thích gây khó dễ cho họ.

Sao bây giờ lại vì một phi tần thất sủng mà tranh cãi với ngự thiện phòng?

Cơm nước của Khôn Ninh Cung chưa bao giờ bị đối xử qua loa, có chỉ dụ của Thái hậu ở đó, hắn dù có gan to bằng trời cũng không dám lơ là.

Nhưng thật không ngờ…

Một Hoàng hậu vẫn luôn kiêu căng, thậm chí đầu óc có phần đơn giản, hôm nay lại ăn nói có lý có tình như vậy.

Hoàng hậu này… có phải quá không biết thân biết phận rồi không?

Biết rõ hắn có quan hệ thân thích với Hiền Phi, vậy mà vẫn dám làm khó hắn như vậy, chẳng khác nào công khai đối đầu với Hiền Phi.

Nàng ta không biết suy nghĩ đến địa vị của bản thân trong cung sao?

Bây giờ người nắm quyền hậu cung chính là Hiền Phi.

Sự kiên nhẫn của Cao Đạt cũng dần cạn kiệt.

“Hoàng hậu nương nương, chuyện này… nô tài thật sự không biết phải viết thế nào. Hay là nô tài về hỏi Hiền Phi nương nương trước, rồi viết xong sẽ cho người mang đến Khôn Ninh Cung dâng lên nương nương, người xem có được không…”

Chữ "được" còn chưa kịp thốt ra, ánh mắt của Thẩm Thanh Uyển đã chợt lạnh xuống.

Dù nàng chẳng làm gì, nhưng lại toát ra khí thế bức người, khiến cả căn phòng lập tức quỳ rạp xuống đất.

“Hoàng hậu nương nương bớt giận!”

“Cao đại nhân đúng là càng ngày càng giỏi nhỉ? Quản lý hậu cung hiện tại là Hiền Phi, nhưng bản cung vẫn là Hoàng hậu! Hôm nay đừng nói Hiền Phi, dù Hoàng thượng có đến, hậu cung này vẫn là do bản cung định đoạt!”

Cao Đạt giật mình, sắc mặt tái mét: “Hoàng hậu nương nương…”

“Ngươi là tổng quản ngự thiện phòng, nắm giữ chuyện ăn uống trong hậu cung. Sai lầm do chính ngươi gây ra, vậy mà không có chút hối cải nào?”

“Người đâu! Lôi xuống, đánh mười trượng!”

Lời vừa dứt, cả Tiềm Phúc Cung đều chấn động.

Ngay cả Trân Nhi cũng trợn to mắt, không dám tin nhìn nàng.