Trinh Thám: Cảm Quan Mê Trận

Chương 13

Du Nhân gật đầu.

"Cậu đợi chút." Chu Tiểu Điền mở điện thoại, ngón tay lướt nhanh, lát sau mở một đoạn video.

"Cậu xem thử, có phải giống như trong bộ phim này không?" Cô ấy đưa điện thoại cho Du Nhân.

Bốn người đều xúm lại.

Du Nhân xem vài phút, kinh hô: "Đúng đúng, chính là như vậy."

Chu Tiểu Điền tắt điện thoại, vẻ mặt phá án thành công.

"Bộ phim này tên là 《Bản năng》, hồi năm nhất bọn mình cùng nhau xem rồi."

"Tớ nhớ ra rồi." Phương Manh nói, "Nữ chính dáng người đẹp cực kỳ."

Châu Hân Duyệt tổng kết: "Vì ban ngày nghe thấy tên Lâm Nhiên, nên ban đêm cậu mới mơ thấy giấc mơ này. Đúng là ngày nghĩ gì, đêm mơ đó."

Chu Tiểu Điền và Phương Manh cùng gật đầu, nhìn nhau, cười xấu xa.

Chu Tiểu Điền: "Hóa ra cậu có ý với Lâm Nhiên."

Phương Manh: "Tình cũ không rủ cũng tới."

Chu Tiểu Điền nói: "Lâm Nhiên ngoài việc trăng hoa ra, ưu điểm vẫn còn nhiều lắm." Cô ấy vừa đếm vừa nói, "Đẹp trai, giỏi thể thao, ra tay hào phóng, người còn hơi ngốc nghếch."

Du Nhân cạn lời, ngốc nghếch mà cũng tính là khen người sao?

"Đừng đùa nữa, mọi người không biết giấc mơ đó chân thật đến mức nào đâu, tớ còn cảm thấy nó không giống một giấc mơ." Du Nhân không biết phải miêu tả thế nào, "Lỡ như Lâm Nhiên thật sự xảy ra chuyện gì thì sao. . ."

Chu Tiểu Điền nói: "Vậy cậu cũng không thể báo cảnh sát được, cậu nói với cảnh sát thế nào, nói là cậu mơ thấy, trong mơ có người gϊếŧ người? Cậu tự nghe xem, có ra gì không."

Phương Manh phụ họa: "Với lại, Sử Lan có công việc tốt người cũng xinh đẹp, sự nghiệp đang trên đà phát triển, sao lại nghĩ quẩn đi gϊếŧ một sinh viên đại học."

Châu Hân Duyệt bình tĩnh nói: "Tớ thì có thể giới thiệu một vị đại sư, giúp cậu phá giải ma chướng, chỉ là phí hơi cao."

Chu Tiểu Điền chế nhạo: "Châu Hân Duyệt, bây giờ trông cậu rất hợp để lừa đảo."

Du Nhân quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rèm cửa kéo không kín, khe hở lộ ra màn đêm đen kịt, trong lòng vô cùng bất an.

"Hay là, nói với anh trai của Lâm Nhiên một tiếng. Anh ta là người nhà, lại đang tìm người."

Trong phòng ký túc xá im lặng một lát.

"Anh trai cậu ta là dân xã hội đen đấy." Phương Manh nhắc nhở.

Du Nhân nói: "Bây giờ làm gì còn mấy cái đó, chỉ là mấy người vi phạm pháp luật thôi."

Phương Manh lại nói: "Vậy. . . người vi phạm pháp luật, cũng không dễ chọc vào đâu nhỉ."

Châu Hân Duyệt hỏi: "Anh trai Lâm Nhiên thật sự vi phạm pháp luật à?"

Tinh thần của Chu Tiểu Điền phấn chấn, nhoài người ra, nhỏ giọng nói: "Tớ đã từng đến quán bar của anh trai cậu ta rồi, không ai dám gây sự, không có chút máu mặt thì sao mà cứng rắn được như vậy chứ?"