Xuyên Sách: Cưỡng Ép Cô Vợ Bỏ Trốn

Chương 28: Tôi tôn trọng gu thẩm mỹ của cậu

Dĩ nhiên, vấn đề không nằm ở cơ thể của anh.

Chỉ là nghĩ hơi nhiều nhưng— liệu anh ta sẽ không thích mình đấy chứ?

Ồ, nếu vậy thì thật là một bi kịch.

Tần Trảm là một người đàn ông cực kỳ thông minh, vừa nghe Tạ Trừng nói đã hiểu ngay anh ta đang nghĩ gì.

"Leo, cậu về nước mới mấy ngày mà IQ tụt dốc nhanh quá, tôi lo lắng cho cậu đấy."

Giọng điệu chế nhạo của anh khiến Tạ Trừng bật cười.

Anh ta không hề để tâm đến lời mỉa mai kia, chỉ cười đáp: "Ha ha, Austin, chúng ta là anh em, là người một nhà, tôi cũng quan tâm đến đời sống tình cảm của anh như dì vậy."

Nhắc đến mẹ, Tần Trảm như nhớ ra điều gì đó, hạ giọng nói: "Mẹ tôi gần đây rất thích nghệ thuật thêu của Trung Quốc, phiền cậu mang về một ít tác phẩm sưu tầm."

Tạ Trừng biết anh là người con hiếu thuận, chắc đây cũng là lý do anh gọi video, anh ta liền đáp: "Tôi biết rồi. Còn các anh thì sao? Có muốn tôi mang gì về không?"

Tần Trảm lắc đầu, nhưng rất nhanh sau đó lại nói: "À, tôi muốn xem người trong lòng của cậu."

Rốt cuộc là mỹ nhân tuyệt sắc thế nào mà có thể mê hoặc được gã đào hoa như Tạ Trừng?

Anh thật sự rất tò mò.

Tạ Trừng cũng không giấu giếm, lấy ảnh ra cho anh xem: "Bên trái. Người bên phải là bạn của cô ấy."

Tần Trảm nhìn ảnh, lướt qua Tô Nghiên Nghiên rồi lại nhìn Trần Khê, cảm thấy cả hai đều rất bình thường.

Thế nên, đôi mắt xanh thẳm như bầu trời sao của anh tràn ngập thất vọng: "Thứ lỗi cho tôi vì không thể tán thưởng nổi, Leo, gu thẩm mỹ của cậu…"

Tạ Trừng nhướng mày cười: “Gu thẩm mỹ của tôi thế nào?”

Tần Trảm khựng lại một chút, phép tắc tốt đẹp khiến anh sửa lời: “Được rồi. Tôi tôn trọng gu thẩm mỹ của cậu.”

Anh đã nhìn thấy quá nhiều người đẹp.

Trong thế giới của anh, người đẹp lao vào như nước lũ, là tài nguyên dư thừa, chính vì vậy, những người không quá xuất sắc về nhan sắc lại khiến anh có chút ấn tượng.

Ồ, người phụ nữ đứng cạnh người trong lòng của Leo… Có một đôi mắt đen tuyền.

Quá đen.

Đồng tử như thể nhỏ mực vào.

Anh chưa từng thấy đôi mắt nào như thế.

Thật hiếm lạ.

“Leo, tôi chờ tin tốt từ cậu khi ôm được người trong lòng trở về.”

Tần Trảm chúc phúc cho người anh em của mình: “Nguyện Chúa phù hộ cho cậu.”

Tạ Trừng nói lời cảm ơn, tán gẫu vài câu rồi cúp máy.

Buổi đêm mùa hè ngắn ngủi.

Bình minh đến rất nhanh.

Nhưng hôm nay là cuối tuần.