Khi Đại Lão Max Cấp Xuyên Thành Thánh Phụ

Chương 39

Mọi người thầm chế giễu, chỉ là một cái túi trữ vật không đáng tiền, còn cần tôn giả giữ hộ sao? Cậu có bị làm sao không?

Có lẽ tôn giả sẽ không để ý đến cậu .

Phong chủ Kiếm Phong nhìn cậu một cái, túi trữ vật tự động bay lên rơi vào tay ông.

Mặc dù không trả lời nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

Mọi người: "..." Được rồi, có sư tôn thì đúng là lợi hại.

Cố Diệp Phong cười nhẹ: "Cảm ơn sư tôn."

Cố Diệp Phong cầm Nguyệt Hồn Linh bước vào tháp, cậu bước đi không nhanh không chậm, dưới tầm mắt của mọi người chậm rãi tiến vào Thất Linh Tháp.

Cậu không giống đệ tử trước đó, lúc đi dáng vẻ rất tao nhã, một thân y phục trắng tôn lên khí chất tiên khí của cậu, như một vị tiên tử bước ra từ trong tranh.

Mọi người: "..." Không biết tại sao đột nhiên lại có chút muốn đánh người.

Cố Diệp Phong cũng giống như đệ tử trước đó, thuận lợi đi thẳng qua tầng một.

Sau đó chậm rãi bước lên cầu thang tầng hai.

Tiếp theo, mọi người đều hiểu rõ trong lòng.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, Cố Diệp Phong tiếp tục vượt qua tầng hai.

Tầng ba.

Tầng bốn.

Tầng năm.

Tầng sáu.

Đã có một lần trước đó, lần này mọi người rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều.

Quả nhiên Nguyệt Hồn Linh này có thể vô hiệu hóa tác dụng của Thất Linh Tháp.

Sau khi Cố Diệp Phong đến tầng sáu, cậu cũng không nghĩ đến việc đi xem bảo vật của tầng sáu.

Cậu quay mặt xuống những người dưới tháp nở một nụ cười rạng rỡ.

Những người dưới tháp ngây ngốc nhìn cậu, đột nhiên phát hiện ra rằng vị đệ tử đích truyền phế vật này quả thực không tệ.

Người trong tháp mặc y phục đích truyền màu trắng như một vị tiên không ăn khói lửa nhân gian, cho dù ở trong ngọn tháp tối tăm cũng không nhuốm một hạt bụi, khuôn mặt tinh xảo không giống người phàm, hàng mi dài như tranh vẽ toát lên vẻ tĩnh lặng, toàn thân toát lên vẻ tiên khí, trông giống một tu sĩ hơn.

Cố Diệp Phong không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cậu mỉm cười từ từ giơ Nguyệt Hồn Linh trong tay lên, các ngón tay hơi co lại, hơi dùng sức.

Nguyệt Hồn Linh trực tiếp hóa thành tro trong tay cậu, tro tàn dần tan biến trong không trung, không để lại một dấu vết nào.

Mọi người: "!!!"

Mọi người kinh hãi, chuyện gì đang xảy ra vậy!!!?

Cậu đã phá hủy Nguyệt Hồn Linh!!!?

Ngay giây tiếp theo, bóng dáng Cố Diệp Phong đã xuất hiện trên quảng trường.

Đôi mắt của đệ tử kia đỏ ngầu, không thể tin nhìn vào chiếc Nguyệt Hồn Linh biến mất, tiến lên một bước túm lấy vạt áo Cố Diệp Phong, có chút điên cuồng quát lên: "Ngươi đã làm gì vậy!!!"

Ban đầu Cố Diệp Phong muốn tránh đi nhưng tốc độ của đệ tử kia quá nhanh, theo tu vi của nguyên chủ thì không thể tránh được, dưới sự chứng kiến của mọi người cũng không tiện phá vỡ thiết lập nhân vật, vì vậy Cố Diệp Phong đứng tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho hắn ta túm lấy vạt áo mình.

Mọi người bị tiếng quát này làm cho tỉnh lại, phản ứng lại thì đều nhìn Cố Diệp Phong với vẻ mặt phức tạp, đó là tiên khí, ngay cả tôn giả cũng không chắc có thể sở hữu được mấy món tiên khí.

Pháp bảo luyện chế thường được chia thành pháp khí, pháp bảo, linh bảo, tiên khí, thần khí.

Thần khí gần như là thứ trong truyền thuyết, cơ bản không ai nhìn thấy, cho dù có thì cũng là pháp bảo hàng đầu của các môn phái lớn, người bình thường căn bản không thể tiếp xúc được.

Nghe nói tầng thứ bảy của Thất Linh Tháp cất giữ một thần khí nhưng đây cũng chỉ là nghe nói, cụ thể như thế nào thì chỉ có vài tôn giả mới biết rõ.