Quả nhiên, đến năm hai tuổi, Cửu hoàng tử chết yểu. Sự xuất hiện của hắn trong phim chủ yếu chỉ nhằm tô đậm thêm câu chuyện của mẫu thân - Liễu Hạm Vãn.
Liễu Hạm Vãn xuất thân thấp kém, không có tư cách tự mình nuôi dưỡng con cái. Ngay khi hắn vừa chào đời, đã lập tức bị ôm đi cho người khác nuôi. Vì vậy, nàng vẫn luôn khát khao leo lên vị trí tần phi, bởi chỉ khi đạt đến cấp bậc đó mới có thể danh chính ngôn thuận giành lại con trai mình.
Chỉ tiếc, nàng vừa lên tần vị không bao lâu thì Cửu hoàng tử đã chết.
Cái chết của con trai khiến Liễu Hạm Vãn đau đớn đến mức hộc máu, tinh thần suy sụp. Nàng mất nửa năm để vực dậy, sau đó âm thầm thu mình chờ thời cơ.
Khi quay lại, nàng bắt đầu từng bước báo thù. Tất cả những kẻ liên quan đến cái chết của con trai nàng đều bị xử lý gọn gàng. Cuối cùng, nàng còn ra tay với hai kẻ quyền thế bậc nhất trong cung, thậm chí gϊếŧ chết một người trong số đó, coi như giúp nữ chính dọn dẹp hai chướng ngại lớn nhất trên con đường đoạt vị.
Mỗi khi những bí mật trong hậu cung bị vạch trần, danh hiệu "Cửu hoàng tử" tuy đã chết sớm nhưng vẫn được nhắc đến không ít lần, như một cái bóng xuyên suốt cả bộ phim.
Triệu Viễn nhớ đến hình ảnh Liễu Hạm Vãn điên cuồng báo thù trong phim mà lòng không khỏi rung động.
Đây… chính là mẫu thân của hắn kiếp này sao?
Liệu mẫu thân có yêu hắn nhiều như vậy không?
Đời trước, phụ mẫu hắn dường như chưa bao giờ thực sự quan tâm đến hắn. Một đứa trẻ quá mức hiểu chuyện, lúc nào cũng ngoan ngoãn biết điều, rốt cuộc chỉ khiến người ta dễ dàng xem nhẹ.
Triệu Viễn nghĩ, nếu đã làm hoàng tử, vậy kiếp này hắn sẽ không bao giờ muốn trở nên hiểu chuyện đến mức bị bỏ quên nữa. Hắn muốn vì chính mình mà sống một lần.
Ý niệm này vừa dứt, bên ngoài liền truyền đến giọng nói của mẫu thân hắn:
"Xảo Vân, ta cảm thấy bụng có chút không thoải mái, ngươi đi gọi thái y đến xem cho ta."
Ngưng một lát, nàng bổ sung thêm: "Khoan đã, lần này tìm người trẻ tuổi một chút, tránh những vị trước nhé."
Không phải đây là lần đầu tiên Liễu Hạm Vãn mời thái y, nhưng hai vị thái y trước đó dù có kinh nghiệm phong phú, tuổi tác cũng đã lớn, vậy mà vẫn chẳng chẩn đoán ra điều gì.
Bởi vậy, nàng muốn thử đổi người khác.
Xảo Vân sửng sốt, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: "Vâng, chủ tử."
Triệu Viễn nằm trong bụng mẫu thân, hắn thực ra đã biết rõ chuyện gì đang xảy ra.
Liễu Hạm Vãn và Xảo Vân, xét cho cùng cũng không phải những kẻ không có tâm kế, chỉ là kiến thức có hạn, thế lực cũng quá đơn bạc.
Dù phòng bị thế nào, thì Liễu Hạm Vãn cũng chỉ là một Tuyển hầu nhỏ bé, không có riêng cho mình một tiểu trù phòng, đồ ăn đều do Ngự Thiện Phòng cung cấp. Hiện tại, hậu cung có không ít phi tần mang thai, mọi người đều theo dõi sát sao, chưa ai dám ngang nhiên hạ độc trong bữa ăn. Dù sao thì, những đầu bếp trong Ngự Thiện Phòng cũng không muốn vì một bữa cơm mà mất mạng.
Chỉ là, có một số thứ vốn không cần đến độc dược vẫn có thể khiến người ta khó chịu. Chẳng hạn như một vài món ăn kỵ nhau, hoặc đồ ăn có tính hàn không thích hợp với thai phụ. Những thứ này thì không thể nào tránh được.
Cơn khó chịu của Liễu Hạm Vãn, chính là vì điểm này.
Triệu Viễn thực ra có cách giải quyết.
Đời trước, hắn mang theo một không gian tùy thân. Bên trong có một mảnh thổ địa, một căn nhà nhỏ, cùng một số y thư hắn từng sưu tầm. Vì trong không gian có rất nhiều sách thuốc, nên khi còn nhỏ, hắn - một đứa trẻ cô độc - thường xuyên lấy ra xem đi xem lại. Mảnh đất kia cũng được hắn dùng để trồng dược liệu, trở thành một tiểu dược viên.
Tuy rằng hắn chết sớm, mới tám tuổi đã đoản mệnh, nhưng hắn dù sao cũng từng là một đứa trẻ mang IQ cao, không ngừng trau dồi kiến thức. Bên trong không gian có không ít dược liệu hắn đã chuẩn bị sẵn, hiện tại chỉ cần lấy ra rồi để mẫu thân hắn dùng, vậy là vấn đề sẽ được giải quyết ngay.