Chương 31
Đảo mắt nhìn sân trường một vòng, lúc này thì các lớp hoặc đang trong lớp liên hoan, hoặc đã ù té khỏi trường đi liên hoan ở địa điểm khác, sân trường vắng tanh vắng ngắt. Bỗng nhiên, em chợt đứng cmn hình khi thấy cái bóng với tà áo dài đang ngồi dưới gốc cây xà cừ... Là chị Châu... Chị ngồi đó, ánh mắt đượm buồn. Lúc đó, chị thật nhỏ bé vô cùng, có lẽ chưa bao giờ em thấy chị cần một ai đó ở bên như lúc này. Chẳng cần suy nghĩ nhiều, em chạy một mạch từ tầng 3 xuống luôn chỗ chị ngồi. Mãi cho tới tận lúc ngồi type những dòng này đây, em mới nhận ra có lẽ, lúc đó chị đã ngồi chờ một ai đó chứ không phải cái thằng đang ngồi gõ bàn phím này đây. Trở lại với câu chuyện, em chạy xuống tới chỗ chị, sững cmn lại. Chị khóc, mắt hoe đỏ, ngấn nước. Em đứng trước mặt chị Châu rồi vỗ vai chị, chị ngẩng mặt, thấy em, chị vội quệt những giọt nước mắt còn lại trên mặt rồi nhìn em với ánh mắt ngạc nhiên.-Sao...sao em lại ở đây? - Châu hỏi em.
-Em mới là người phải hỏi câu í mới đúng. Sao chị lại ngồi đây? - em vẫn đứng trước mặt chị, hơi khom lưng xuống cho mặt gần như là ngang bằng so với mặt chị.
-Chị muốn ngồi lại đây một lát nữa. - cũng phải thôi, đây khéo ngày cuối cùng chị còn ở lại trường với tư cách là học sinh cmnr. Hụt hẫng vãi.
-Thôi nào, chị đừng khóc, nhoè hết phấn bây giờ. - cố chọc chị cho chị đỡ buồn.
-Chị không khóc nữa đâu, em lên đi kìa, bạn gọi kìa, chị đợi bạn thay đồ đã. - cái bọn phá hoại, thế đếch nào mình cứ đứng với gái tí thôi mà cũng không xong.
-Vâng, chị ngồi đây nhé, lát xong em chạy xuống với chị. - có chuyện dell gì mà gọi nhau lên không biết. Chào chị Châu rồi lại phóng vội lên lớp. Nãy giờ phải 5-6 lượt chạy lên chạy xuống 3 tầng cầu thang rồi chứ dell phải chơi.
Chạy lên lớp thấy mấy thằng nhìn em rồi nở một nụ cười đểu nhất có thể của chúng nó dành cho em. Moẹ, bố mà không bở hơi tai vì mấy tầng cầu thang thì chúng mày vỡ mồm nhé.
-Sang bên kia chụp ảnh K ơi, Châm nó bảo cả nhóm sang chụp với nó mấy kiểu. - thằng Trung nói.
-Đù má, thế mà cũng gọi cho tao, để tao thở đã. - em vừa nói vừa thở hổn hển, mẹ, thế mà chúng nó gọi như thể thầy giáo vỡ ối vậy.
-Dell có nghỉ ngơi gì hết, sang bên kia mau, mày làm dell gì mà chả thấy có mặt trên lớp thế hả thằn kia. Anh em lôi nó sang. - thế là cả mấy thằng cùng hợp sức lại lôi em sang bên chỗ Châm đứng. Moá, mồ hôi mồ kê thì nhễ nhại, áo thì ướt, đầu tóc thì rũ rượi, quần áo thì xộc xệch chụp cái éo gì mà chụp. Y như em dự đoán, cả lũ đến nơi thì Châm hét cmn lên.
-Trời ơi, làm cái gì mà như ăn mày cả lũ thế này? Thằng kia chỉnh lại đầu tóc nhanh. Áo mày thế nào kia, cài lại cúc đi, bla...bla...
Nghe Châm lải nhải mà lỗ tai muốn nghỉ hưu. Cuối cùng thì mỗi thằng cũng chụp được với Châm một kiểu, và mặt thằng nào cũng troll Châm một cách đầy nhiệt huyết. Cũng may là Châm không kiểm tra ảnh ngay lúc í, dám chừng tụi em ăn quả guốc 12cm lắm chứ. Chụp xong mấy kiểu ảnh cũng định xuống sân trường ngồi tâm hự í tâm sự với chị Châu thì cái bọn dời ơi đất hỡi kia lại lôi em về lớp ngay khi em vừa bước xuống bậc cầu thang đầu tiên.
-Mày lại định đi với gái hả cờ hó? Về lớp ngay. - có thằng bạn đi tổ ong trong bụng mình cũng khổ thế đấy, vậy là em lại được áp giải về lớp, lần này chúng nó khéo léo ngồi cạnh em cmnl. Thế này thì cứ xác định là chỉ chuồn được khi chúng nó bắt đầu đi chụp choẹt mà thôi.
Cũng mất thời gian khá lâu sau đấy, đến giờ chúng nó chụp choẹt thì em mới chạy ra lan can ngóng xuống, ngỡ tưởng chị đã nguẩy mông đi xa mà ngờ đâu chị Châu vẫn ngồi đó, mắt vẫn nhìn bâng quơ không xác định, có thể lúc đấy chị đang ngóng chờ một hình bóng khác, không phải em, có thể lắm chứ. Một lần nữa em lại chạy xuống dưới sân trường, tới chỗ chị.
-È hèm. Sao giờ này vẫn ngồi đây? - em hỏi, pha chút khó chịu.
-Ơ. Thì chị vẫn đang đợi bạn qua đón mà. - chị nói nhưng mặt cúi gằm.
-Ừm. Em biết chị buồn mà, nhưng hôm nay ngày cuối cùng với lớp mà. Phải vui lên chứ. - em cũng chỉ biết động viên vậy thôi chứ có biết cái quái gì đâu. Đến ngay cả em 1 năm sau, lúc chia tay chúng bạn còn khóc ướt cmn tay áo cơ mà.
-Ừm. Em nói đúng. Phải vui thôi. - chị cố cười với em một cách gượng gạo nhất có thể. Cười đếch gì mà như mếu.
-Thế mới đúng là chị Châu mà em biết chứ. - định giơ tay nhéo má chị nhưng tay cũng chỉ dừng lại ở lưng chừng cách mặt chị vài cm rồi từ từ hạ xuống.
-Ừm. Cám ơn em nhé. - chị lại quệt nước mắt rồi mỉm cười, cười nhẹ thôi nhưng cũng đỡ hơn lúc nãy.
-Cười vậy là tốt hơn rồi đấy. Mà bạn chị đâu? - đếch biết đứa nào mà để chị ngồi đợi nãy giờ thế nhỉ. Moá nó, trưa thì nóng bome ra.
-Chị không biết, chắc lát nó tới thôi.
-Vâng - đang định đặt mông ngồi cạnh thì đám chị bạn của chị Châu tới. Đù, khéo chọn thời điểm hoặc bản chất em và chị đếch dành cho nhau. Đứng dậy chào chị rồi lên lớp, vật quá là vật, lên tới nơi các bạn trẻ cũng ngừng chụp choẹt cmnr, vậy là bế giảng cuối năm 11 em chả có cái ảnh nào. Nhọ đến đến thế là cùng. Thôi thì đành ngậm ngùi cắp đít lên xe bus đi về chứ biết làm sao. Đang ngồi trên xe bus bàn luận, chém gió về mấy cái dự định hè với mấy thằng thì chị Quỳnh nhắn tin.
-Thôi chết, chưa chụp với em tấm ảnh nào. - bây giờ mới nhớ đến em.
-Bây giờ mới nhớ đến em à? Thôi, còn nhiều dịp mà. Hì. - cũng hụt hẫng lắm chứ nhưng đành nói vậy chứ biết làm sao.
-Biết bao giờ chị mới có dịp mặc áo dài?
-Bao giờ có dịp thì mặc, em có xa chị bao giờ đâu mà chị lo. - lại cái mồm hại cái thân, cứ cao hứng là y như rằng vạ miệng.
-Nhớ đó. Hihi. Em về rồi à?
-Vâng, em đang trên xe bus rồi, chị về hay còn ở lại?
-Chị qua bạn thay đồ rồi đi liên hoan với lớp luôn, chắc chiều chị về.
-Vâng, đừng có mà uống rượu bia gì đấy. - em nhắc chẳng bao giờ thừa luôn, chị như vậy uống rượu bia vào say chắc luôn.
-Chị biết mà, chị có uống được mấy cái í đâu, có cả cô đi cùng nữa mà.
-Vâng, vậy chị đi thay đồ đi không muộn, chiều về nhắn ti cho em nhé.
-Ừm. Chị đi bây giờ đây. Bye em.
Vậy đấy, dựa đầu vào cửa kính, vậy là từ nay, cả chị và chị Châu đều sẽ rời xa mái trường cấp 3 này, cám ơn cả 2 đã cho em một khoảng thời gian đáng nhớ ở ngôi trường này. Nghĩ vu vơ về tới nhà lúc nào không biết, may mà có thằng Quân vỗ đầu không chắc lại mất thêm lượt vé nữa quá.
Về tới nhà ăn uống tí thì em Ly nhắn tin.
-Bồ ê, hôm nay mày có đi liên hoan với lớp không? - tin nhắn của Ly, lúc này em với Ly xưng mày-tao cmnr.
-Ừm. Lớp tao không liên hoan, lớp mày có liên hoan không?
-Có chứ, chúng nó đang làm, lát tao nhận chân rửa bát rồi.
-À há, rảnh mới nhắn tin cho tao chứ gì?
-Ơ. Đâu có, tại không có việc gì làm. - đệch, thế khác quái gì rảnh mới nhắn cho em, lại còn bày đặt.
-Khác quái gì nhau. Mà có rượu bia gì không đấy? - nghĩ đến cái vụ em nó say đợt Tết rồi gọi cho em mà em khẽ rùng mình.
-Không đâu, với cả tao nhận làm chân dọn dẹp mà, uống gì mà uống.
-Ừ. Rồi lại, bồ ơi chở tao ra câu cá. Nhở? - em troll Ly vụ lần trước.
-Nàyyyy. Không nhắc lại chuyện cũ nhé. Ngại bome. Thôi tao đi ăn đây.
-Ờ. Cấm rượu bia gì đấy! - em nhắc lại, đếch biết sao lúc í lo cho em nó vãi, nhỡ say lại lao ra hồ thì bome.
-Rồi rồi. Tao biết mà. Đi ăn đây. Hẹn gặp lại bồ.
-Về pm tao đấy! - đếch biết sao tự nhiên quan tâm em nó dữ dội như vậy.
Ngủ cmn đẫy cả mấy giấc thì chị Quỳnh nhắn tin, tầm 2-3h chiều gì đấy.
-Chị về rồi này. - tin nhắn của chị Quỳnh.
-Chị về sớm thế? - cũng lạ, ngày cuối phải xoã chứ sao lại tàn sớm vậy.
-Ừ. Hi. Mẹ chị cho phép đi giờ đấy thôi. - đó, hẳn mẹ chị phải nghiêm khắc lắm nên chị mới răm rắp chấp hành kỉ cương ngay cả ngày chia tay lớp như vậy.
-À vâng. Chị mệt lắm không?
- Cũng mệt. Tại đi ăn rồi đi hát nữa, về đúng lúc nắng to. Hix.
-Oài, vậy chị ngủ lát đi cho đỡ mệt. Ốm ra đấy lại khổ em ra.
-Ơ. Sao lại khổ em?
-Thì em lo lắng cho chị rồi không ăn không ngủ được nên khổ chứ sao. - em trêu chị cho vui, ngày chia tay ai mà chả buồn phải cố cho chị vui lên được chút nào hay chút đó vậy.
-Hì. Em cứ giỡn hoài. Chị đi ngủ đây. Mệt quá.
-Vâng. Chị ngủ ngoan.
Vậy là chị Quỳnh đã nằm yên trong tổ của chị rồi, theo chị nhắn tin là như thế chứ chị có đang quẩy tưng bừng đâu đó thì em cũng đếch biết. Tạm yên tâm với chị Quỳnh, mối lo ngại duy nhất lúc này là Ly, đếch biết em nó có rượu bia gì không mà mãi chẳng thấy nhắn tin. Em nóng ruột quá gọi cmnl cho em nó.
-Alo... - giọng nói lè nhè của con gái từ đầu dây bên kia. Nhưng chắc chắn đếch phải của Ly, giọng Ly lúc say em đã từng nghe và đếch thể quên được rồi.
-Alo, đây có phải số cua Ly không nhỉ?
-À, đúng rồi. Ly ơi, thằng nào kiếm mày này.... Alo, bồ à, mày gọi tao gì đấy? - là giọng Ly, tạm yên tâm vì nó không có lè nhè.
-À. Tao chỉ muốn biết mày làm cái gì mà muộn thế này chưa pm tao. Chưa về cơ à?
-Tao chưa, chúng nó say quá, mà mày quan tâm tới tao à? - đệch, chột dạ thật sự đó chứ.
-À không, tao chỉ sợ lát lại có đứa gọi tao đi câu cá thôi. - em cố troll Ly để chữa thẹn. Đếch biết từ khi nào tron em Ly lại trở nên quan trọng để khiến em lo lắng, thấp thỏm chờ đợi tin nhắn của Ly tới vậy. Có lẽ nào???
-Tao đã bảo đừng nhắc lại chuyện xấu hổ của tao rồi mà thằng kia. - Ly hét to tướng, em lại càng khoái trêu nó.
-Há há, tao bắt được thóp mày rồi. Thôi, ra chăm bạn mày đi, lát về nhắn tin cho tao.
-Oki. Pi pi bồ.
-Bye.
Cúp máy, trong em vẫn chất chứa cả đống suy nghĩ. Cảm giác với Ly này là sao, tại sao lại có cảm giác này, cảm giác khác hoàn toàn với chị Châu hay chị Quỳnh. Nhưng rõ ràng nó thuộc vào cái gì đó mà em không tài nào diễn tả nổi. Cảm giác mới mà cũng không hề cũ, cái cảm giác mà em đã mất từ khi người con gái mà em yêu hơn bản thân bỏ rơi em. Tự vả vào mặt để chối bỏ cái suy nghĩ ấy của bản thân, Ly là người con gái quá hiểu em, em sợ nếu em yêu Ly thì rồi có một ngày khi tình yêu kết thúc thì tình bạn này cũng chẳng còn. Đang cố gắng gạt suy nghĩ của bản thân về Ly thì em nó lại nhắn tin đến. Đù. Đã cố né rồi mà.
-Bồ ơi, tao về rồi này. - tin nhắn của Ly.
-Ừm. Vậy có phải dọn dẹp nhà cửa nịnh bợ bố mẹ nữa không? - em lại gợi lại chuyện cũ tính troll Ly.
-Xì. Tao có uống tí rượu nào đâu mà phải nịnh bợ.
-Thế nấu cơm đê, nữ công gia chánh tí đê. Tao bận tí. - nói bận chứ bận quái gì đâu, chỉ là cứ nhắn tin nhiều với Ly em sợ sẽ yêu cô bé mất.
-Ờ ờ, mày làm gì làm đi. Bye bồ.
-Ừm. Bye mày.
Mệt mỏi thật đấy, giữa hàng loạt con đường mà lại tự rối vào sự lựa chọn của chính bản thân. Thực sự ở thời điểm đó em chẳng có bất kì một mối quan hệ rõ ràng nào cả, hoặc có thể em không dám dứt khoát hay đơn giản, là tự em đa tình...