Xuyên Nhanh: Không Thể Cưỡng Lại Được, Cô Ấy Quá Độc Ác Kiêu Ngạo Nhưng Cô Ấy Là Vạn Nhân Mê

Chương 20

Nhưng nếu có ai muốn hái đóa hồng này, muốn độc chiếm cô, thì sẽ bị gai cô vô tình làm tổn thương.

Có lẽ vì bị ôm quá chặt, Nhiêu Kiều Kiều hơi khó chịu rêи ɾỉ.

Đúng là cô nàng nhõng nhẽo, Dung Lâm nghĩ.

Hắn bế Nhiêu Kiều Kiều về lều, đặt cô xuống, nhưng không lập tức rời đi.

Ngón tay hắn chạm lên môi cô, hơi dùng sức.

"Kiều Kiều, anh không vui."

Dung Lâm tự lẩm bẩm, cũng không quan tâm Nhiêu Kiều Kiều đang ngủ có nghe thấy hay không.

"Có thể đừng chơi với mấy con chó đó có được không?"

Trong cơn mơ màng, Nhiêu Kiều Kiều nghe thấy ai đó nói lẩm bẩm bên tai mình, rồi lại cảm thấy có thứ gì đó chạm lên môi cô.

Ngọt ngào quá, nhưng khát quá.

Chưa đã khát, Nhiêu Kiều Kiều bỗng cảm thấy nguồn nước đang rời xa mình.

Cô cố gắng mở mắt để đuổi theo, nhưng không thể nâng nổi mi mắt nặng trĩu.

Chỉ có thể mơ màng rơi nước mắt, rêи ɾỉ lên tiếng.

"Muốn nữa..."

Dung Lâm sững người, cảm giác trái tim rách nát của mình đang được hàn gắn từng chút một.

"Ưʍ... muốn nữa..."

Nhiêu Kiều Kiều không được thỏa mãn, nhõng nhẽo thút thít, giọng mang theo sự ấm ức.

Dung Lâm lại không lập tức chiều ý cô, mà chăm chú nhìn Kiều Kiều, hỏi:

"Kiều Kiều, em có phải thích anh nhất không?"

Nhiêu Kiều Kiều mơ màng, khát khô, theo phản xạ gật đầu.

Ngay lập tức, cô cảm nhận được dòng nước ngọt ngào vừa nãy lại chảy vào miệng mình.

Được thỏa mãn hoàn toàn, Nhiêu Kiều Kiều hài lòng rêи ɾỉ, rồi ngủ sâu.

Dung Lâm nhẹ nhàng trèo lên giường của cô, kéo cô vào lòng.

Hôn nhẹ lên trán Kiều Kiều, rồi cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Nhiêu Kiều Kiều cảm thấy môi mình hơi đau rát.

Nhìn vào gương, phát hiện môi mình hơi sưng đỏ.

Tối qua ngủ không ngon, luôn cảm giác có một con bạch tuộc lớn quấn lấy cô chặt chẽ.

Không ngờ đôi môi còn bị muỗi độc cắn!

"Cái đảo chết tiệt này!"

Nhưng làn bình luận lại nhìn thấu một vài chuyện.

【Tên chó nào đấy? Ra đây!】

【Hu hu hu, anh chỉ không xem vợ một tối thôi mà!】

【Kiều Kiều à, đây rõ ràng không phải muỗi cắn mà là chó cắn mà!】

【Đáng ghét quá, tại sao ban đêm lại tắt máy quay, nếu không mị nhất định phải tóm lấy con chó này!】

...

Buổi sáng là thời gian hoạt động tự do. Nhiêu Kiều Kiều cảm thấy đôi môi đã bớt sưng một chút, liền ra khỏi lều ăn sáng.

Hôm nay, cô dự định hoàn thành nhiệm vụ “ giả mạo và bị Thẩm Tri Nghiên vạch trần.”

Sau khi ăn sáng xong, cô rủ Thẩm Tri Nghiên cùng vào lều của mình.

Nghĩ một chút, cô lại mời thêm Thư Tình và Tống Chi Hoan.

Ba người đàn ông khác thấy vậy cũng muốn đi theo (Quý Nhung đêm qua suy nghĩ cả đêm làm thế nào để xin lỗi Nhiêu Kiều Kiều, mãi đến rạng sáng mới ngủ được, giờ vẫn còn đang ngủ say).

Nhưng bị Thư Tình lấy lý do "con trai không được tùy tiện vào phòng con gái" để ngăn lại.

Ba người này đột nhiên cảm thấy cực kỳ căm ghét giới tính của mình.

Trong lều.

Nhiêu Kiều Kiều lấy ra chiếc túi A hàng nhái đã chuẩn bị sẵn từ lâu.

Ban đầu cô định mặc một bộ quần áo giả chất lượng kém, nhưng da cô lại rất nhạy cảm, dễ dị ứng với những chất liệu thông thường, chứ đừng nói đến đồ giả chất lượng kém.

Cô đành phải đổi sang dùng túi giả.

Cô nghĩ hiệu quả chắc cũng không khác mấy.

Cô xách túi lên, giơ tay ra trước mặt Thẩm Tri Nghiên:

"Cô thấy cái túi này thế nào, có phải rất đẹp không?"

Thẩm Tri Nghiên nhìn chằm chằm vào đôi tay trắng như ngọc của cô, chỉ bị dây túi siết nhẹ một chút đã để lại vết đỏ nhàn nhạt, tựa như ngọc dương chi thượng hạng bị nhuộm nước anh đào.

Đầu óc Thẩm Tri Nghiên trống rỗng, chỉ biết ngây ngốc trả lời:

"Rất trắng... rất đẹp..."

Nhiêu Kiều Kiều: "?"

Cái túi này đâu có màu trắng!

Không nhận được câu trả lời hài lòng, Nhiêu Kiều Kiều tiếp tục khoe chiếc túi giả của mình:

"Tất nhiên rồi, đây là phiên bản giới hạn mà."

"Đẹp, đẹp." Thẩm Tri Nghiên cuối cùng cũng để ý đến chiếc túi có đường may thô kệch, thậm chí không thể gọi là hàng nhái cao cấp, chỉ cần nhìn qua là biết ngay là đồ giả.

Nhìn Nhiêu Kiều Kiều vẫn đang lắc lư cái đầu, khoe khoang đầy đáng yêu, cô ta bị nét mặt của Kiều Kiều làm cho rung động, hơi thở như nghẹn lại, vội vàng quay đầu, nhẹ nhàng nói:

"Lần sau tôi tặng em một cái đẹp hơn."

Ngốc quá, bị lừa mà cũng không biết.

Bản tiểu thư tốt bụng tặng em một cái tốt nhất vậy.

Thư Tình và Tống Chi Hoan bên cạnh từ lâu đã có “mười tầng bộ lọc” cho Nhiêu Kiều Kiều.