——
Lúc nhận được báo cáo kiểm tra, bác sĩ không khỏi thở dài.
"Thế nào, tình hình không tốt sao?" An Lãng nhìn thiếu niên đang nhắm mắt, thấp giọng hỏi bác sĩ.
Bác sĩ cau mày, hắn ta là một á thư đã lớn tuổi, đối với những đứa trẻ nhỏ như này luôn có thêm một phần thương hại: "Trùng cái này bị suy dinh dưỡng lâu ngày, tuyến thể gần như không còn."
"Nếu được chăm sóc tốt, có lẽ sẽ có cơ hội phát triển, nếu còn bị hành hạ như vậy, chờ tuyến thể của hắn ta hoàn toàn khô kiệt, chắc chỉ còn sống được 3-4 năm nữa."
Trùng tộc có tuổi thọ rất dài, tuổi thọ trung bình có thể đạt tới 200 tuổi, Lan Tu mới 15 tuổi, hoàn toàn là vị thành niên.
Sắc mặt An Lãng khẽ thay đổi, cậu không ngờ cơ thể thiếu niên này lại bị tổn thương nghiêm trọng đến vậy.
"Vậy phải trị liệu cho em ấy thế nào? Em ấy tuổi còn nhỏ…… Như vậy thật đáng tiếc."
"Điện hạ, hiện tại y học nghiên cứu về lần thức tỉnh thứ hai của trùng cái cũng không nhiều, nếu là……” Bác sĩ dừng một chút, hắn ta nhìn An Lãng, nhận ra tính cách của cậu không giống với điện hạ trong lời đồn.
Hắn ta cân nhắc một chút rồi nói tiếp: "Tôi thấy điện hạ cũng không có nhiều người hầu hạ bên cạnh, nếu có thể không ngại thu hắn ta bên người —— về lần thức tỉnh thứ hai, tôi từng xem qua một bài luận văn, tác giả cho rằng tin tức tố của trùng đực có thể thúc đẩy trùng cái thức tỉnh lần hai."
"Có điều hắn ta mới chỉ có một đôi trường hợp làm dẫn chứng, cho nên độ chính xác vẫn còn phải chờ kiểm chứng."
An Lãng gật đầu, Lan Tu thật đáng thương, nếu cậu có thể giúp hắn ta thức tỉnh lần hai trở thành một con trùng khỏe mạnh, vậy thì tốt quá.
Chờ bác sĩ rời đi, An Lãng hỏi Chung Đào vẫn luôn đi theo bên cạnh: "Vì sao anh lại đánh Lan Tu? Bởi vì em ấy là người của Lan tộc sao?"
Chung Đào mím môi, quỳ trước mặt An Lãng, hắn ta ưỡn thẳng lưng, hai tay đưa về phía trước, rõ ràng là đang cầm một cây roi đen: "Thỉnh điện hạ trách phạt."
"Tôi đánh anh làm gì?" An Lãng tức giận nói, bên cạnh toàn là mấy người động một tí là quỳ xuống dập đầu, thật làm cậu phát bực.
"Tôi hỏi anh, Lan tộc có vấn đề gì sao? Vì sao anh lại phản ứng lớn như vậy?"
Chung Đào thở dài.
Nhớ năm đó Lan tộc cũng từng rất nổi danh, bọn họ không chỉ xinh đẹp, mà còn rất mạnh mẽ, tuy xinh đẹp kiều diễm, nhưng khi gϊếŧ Tinh Trĩ lại không hề nương tay, rất hợp gu thẩm mỹ của trùng đực.
Liên tiếp mấy đời điện hạ bên cạnh đều có bóng dáng của Lan tộc, được mệnh danh là "Hoàng hậu của Đường tộc".
Biến cố xảy ra vào 90 năm trước, hùng phụ của ông nội cậu cũng cưới một người của Lan tộc làm thư hầu.
"Tên Pháp Tư Đặc · Jill Berg kia tuy rằng xinh đẹp! Nhưng hắn ta lại độc ác hơn cả rắn rết!"
"Bọ cạp tộc cũng không làm hại ấu tể của trùng đực! Nhưng hắn ta lại……”
An Lãng hiếu kỳ nói: "Hắn ta đã làm gì?"
"Hắn ta rất đố kỵ, vì bất mãn với việc hùng chủ sủng hạnh trùng khác, thế mà lại gϊếŧ chết con do hùng chủ và thư phụ của ông nội cậu sinh ra, trong đó bao gồm một trùng đực con!"
"Còn thái thịt hùng chủ ra ăn…… Ách……” Chung Đào kịp phản ứng lại, hắn ta không thể làm điện hạ sợ trùng cái hơn nữa, vội vàng nuốt những lời còn lại vào trong, "Nếu không phải thư phụ của ông nội cậu kịp thời chạy tới, ấu tể giống cái duy nhất của bọn họ —— cũng chính là Đường Chủ tiền nhiệm cũng sẽ bị gϊếŧ chết."
Vậy thì Đường tộc đã sớm đổi chủ rồi.
An Lãng nghiêng đầu suy nghĩ, nhận ra được cái tên Pháp Tư Đặc · Jill Berg này chính là thư hầu của ông của ông mình.