Thiên Kim Thật Thần Toán Sau Khi Xung Hỉ, Vương Gia Tàn Tật Lại Đi Được Rồi

Chương 33

Người đi theo phủ Trấn quốc công thấy vậy, mở miệng muốn nói, nhưng mà…

“Được!”

Ân Thất Thất lại nhanh hơn bọn họ một bước, giành nói trước, quay đầu nói với bọn họ: “Còn ngây ra đó làm gì? Còn không mang lễ vật về nhà đi!”

“Thế tử phu nhân?”

Người đi theo ngây người, nhất thời không biết phải làm sao.

“Nhanh mang về!”

Ân Thất Thất phẩy tay thúc giục, đầy mắt lo lắng: “Mang chậm, lỡ bọn họ hối hận thì sao? Mười mấy xe lễ vật, rất đáng tiền!”

Người đi theo nghe vậy nhìn nhau, nhớ đến lời dặn dò của Quốc công phu nhân trước khi đi, chỉ có thể quay xe ngựa, chạy ra ngoài đám đông, đoàn xe chạy ra khỏi đám đông, chạm mặt một ông lão râu bạc đi tới từ phía đối diện, bọn họ cũng không để ý.

“Hừ! Mang lễ vật về nhà nhanh như vậy, ngươi còn dám nói không phải ngươi sao chổi, dám nói Tạ thế tử còn sống?”

Giang ma ma thấy vậy, lập tức hăng hái, mỉa mai Ân Thất Thất một trận: “Lão phu nhân không cho ngươi vào cửa, ngươi liền không phải nữ nhi phủ Định Nam hầu, xung chết Tạ thế tử, hại phủ Trấn quốc công tuyệt hậu, chắc bọn họ cũng sẽ không cần ngươi nữa!”

“Đồ sao chổi ngươi nên lang thang đầu đường xó chợ, bớt ra ngoài hại người!”

Hôm qua vì ngăn cản lão phu nhân, bà ta cũng chịu không ít khổ sở, bây giờ trên người còn xanh tím, nhìn Ân Thất Thất càng thêm chướng mắt.

Lão phu nhân nói đúng, phu thê Trấn quốc công đã lớn tuổi, mất Tạ thế tử - vị thiếu niên Chiến Thần kia, phủ Quốc công suy tàn chỉ trong nay mai, không đáng sợ, lão phu nhân giúp Sơ Ảnh tiểu thư tránh được hôn sự này, thật sự là tránh đúng rồi!

“Ngươi cứ mong Tạ Quy Uyên chết như vậy?”

Ân Thất Thất nghe vậy không nhịn được cười: “Nóng lòng thấy người gặp nạn như vậy, ngươi không sợ đá đè trúng chân mình sao?”

Nhân vật phụ chết vì lắm lời, trên sân khấu của nàng, ma ma này chính là kẻ lắm lời đáng chết!

“Đè thế nào?”

Giang ma ma nghe vậy chống nạnh cười nhạo: “Chẳng lẽ đồ sao chổi ngươi thật sự có thể xung sống người chết?”

Đúng lúc này.

“Người chết nào? Ai chết?”

Tiêu lão chen ra từ đám đông, theo thói quen tiếp lời bát quái, thấy Tần thị mắt sáng lên: “Hầu phu nhân đại hỷ! Lão hủ đến chúc mừng Hầu phu nhân!”

Phu nhân Định Nam hầu, Tần thị, xuất thân từ gia đình hào phú Giang Tả, ra tay luôn hào phóng.

Tiêu lão thích nhất giao thiệp với những người hào phóng như vậy, vì thế vừa ra khỏi phủ Trấn quốc công, liền vội vàng đến chúc mừng.

“Chúc mừng?”

Tần thị bị phản ứng của ông ấy làm cho mơ hồ, “Chúc mừng chuyện gì?”

“Hầu phu nhân đại hỷ, thiên kim của Hầu phu nhân đại hỷ, con rể mới của Hầu phu nhân trọng thương tỉnh lại, càng là hỷ sự của Nam Lương, hỷ sự của vạn dân!”

Mặt mày Tiêu lão hớn hở, vừa khom lưng vừa chắp tay với Tần thị: “Lão hủ vừa đến phủ Trấn quốc công xem cho Tạ thế tử, quý thiên kim diệu thủ hồi xuân, Tạ thế tử đã chuyển nguy thành an, trên dưới phủ Trấn quốc công đều khen ngợi quý thiên kim hết lời, cảm tạ ân đức, ngày tháng tốt đẹp của quý thiên kim, còn ở phía sau!”

Tiêu lão vừa nói, vừa liếc nhìn Ân Thất Thất bên cạnh Tần thị.

Chỉ một cái liếc mắt!

Khóe miệng Tiêu lão liền giật giật!

Lời nói hơi quá, nữ nhi Tần thị trông như vậy, nam tử tuấn tú như Tạ thế tử, thật sự có thể vừa mắt sao?

Tiêu lão âm thầm suy nghĩ, xung quanh đã vì lời của ông ấy mà xôn xao.

“Tạ thế tử tỉnh rồi? Chiến Thần Nam Lương chúng ta đã trở lại?”

“Trời phù hộ Nam Lương! Trời phù hộ Nam Lương!”

“Vừa rồi ai nói Thất tiểu thư xung chết Tạ thế tử? Đứng ra đây, ta đảm bảo đánh chết bà ta!”