Cô đã muốn làm vậy từ lâu rồi!
Và giờ cô thật sự đã làm được—cảm giác còn thoải mái hơn cả tưởng tượng!
Là một người làm công ăn lương, tinh thần thường xuyên dao động giữa trạng thái bình thường và bất thường, sau khi chửi thẳng mặt người sếp đáng ghét của mình, tâm trạng Khúc Nhu lập tức nhẹ nhõm, sảng khoái vô cùng.
Dù đã làm việc liên tục nhiều ngày không được nghỉ ngơi, cơ thể rất mệt mỏi, nhưng nghĩ đến khối tài sản khổng lồ đang chờ mình, Khúc Nhu lập tức lấy lại tinh thần, chỉnh trang lại bản thân, nạp đầy năng lượng.
Khi bước ra khỏi cửa, trạng thái tinh thần đã ổn định, cô mỉm cười lịch sự với những người đang chờ đợi mình.
"Không sao, không sao, chuyện của cô Khúc là quan trọng nhất!"
Thái độ nhiệt tình, thậm chí có phần nịnh nọt của mọi người khiến Khúc Nhu không khỏi nghi ngờ.
Giờ đây, cô gần như tin rằng mình thực sự sắp phát tài. Bởi lẽ, ngay cả sếp cô cũng đã bật, nếu giờ còn bảo rằng đây chỉ là trò lừa đảo thì quá bất lịch sự.
Sau đó, cả nhóm nhanh chóng di chuyển đến ngân hàng gần nhất.
Mặc dù giám đốc ngân hàng chỉ khách sáo nói rằng "tôi sẽ cho người tìm một chỗ tiếp đãi chu đáo hơn," nhưng rõ ràng đây là phòng VIP dành riêng cho các khách hàng lớn, không chỉ rộng rãi mà còn được trang trí rất trang nhã và quý phái.
Mọi thứ ở đây, tuy giản dị nhưng lại toát lên vẻ "đắt giá" đến khó tin.
Khúc Nhu giờ không còn chút nghi ngờ nào nữa.
Hai luật sư, hai trợ lý, cộng thêm bốn giám đốc ngân hàng, tất cả đều là những đối tượng mà trước đây Khúc Nhu không bao giờ nghĩ cô có thể tiếp xúc đến.
Cả người cô bỗng chốc rơi vào trạng thái choáng ngợp.
Sau khi nghe giải thích chi tiết, tại phòng khách VIP của ngân hàng, Khúc Nhu đã ký hợp đồng xác nhận tiếp nhận tài sản thừa kế.
"À... thuế thì phải nộp thế nào đây?" Khúc Nhu lắp bắp, cũng không rõ mình đang hỏi cái gì.
Luật sư Trần, người có mùi nước hoa chanh dễ chịu, kiên nhẫn giải thích: "Cho đến hiện tại, ở quốc gia này chưa có thuế thừa kế. Vì toàn bộ tài sản của ngài Long đều là tài sản lưu động, nên nó sẽ được tính theo pháp luật của quốc gia nơi cô Khúc đang sinh sống."
Vì vậy, tài sản chuyển đến tay Khúc Nhu là con số tròn: 1000 tỷ tệ.
"À... à," Khúc Nhu ngập ngừng rồi hỏi lại: "Khoản thừa kế là bao nhiêu nhỉ?"
"985 tỷ USD, 365 tỷ Euro, 86 tỷ bảng Anh..." Luật sư Trần mỉm cười, một nụ cười hoàn hảo không thể chê vào đâu được, trong khi hương chanh thanh mát lan tỏa trong không gian, làm tăng thêm cảm giác sang trọng của phòng VIP.
"Bởi vì cô đã chọn đổi sang tệ nên dựa trên tỷ giá hôm nay và trừ đi phí chuyển đổi, tổng cộng đến tay cô là 1000 tỷ tệ."
Khúc Nhu nghĩ sau này có lẽ cô sẽ không có cơ hội tiêu số tiền lớn ở nước ngoài. Và so với ngoại tệ, nhân dân tệ vẫn khiến cô cảm thấy an tâm hơn, nên cô không ngần ngại chọn đổi toàn bộ sang nhân dân tệ.
Do trong nước có chính sách kiểm soát ngoại hối nên "ông Long chu đáo" đã sớm tính đến vấn đề này, và đã liên hệ trước với các ngân hàng nước ngoài. Chỉ cần Khúc Nhu đồng ý, tiền sẽ được chuyển đổi sang tệ ngay lập tức mà không gặp bất kỳ rắc rối nào.
Còn việc dòng tiền khổng lồ này liệu có thực sự chảy vào tài khoản của cô hay không… đó không phải là chuyện cô cần lo nghĩ.
Ký xong hợp đồng, đầu óc Khúc Nhu vẫn có chút mơ màng.
Ôi, 1000 tỷ cơ mà.
1000 tỷ!
"À, phí luật sư thì sao nhỉ?" Khúc Nhu chợt nhớ ra một vấn đề khác.
Luật sư Trần và luật sư An thái độ rất chuyên nghiệp trả lời: "Ông Long đã thanh toán trước rồi." Mặc dù nói vậy, nhưng hai người vẫn toát lên vẻ kiêu hãnh như công phượng đang xòe đuôi khoe sắc.
Đơn hàng của ông Long đã hoàn tất, nhưng cuộc cạnh tranh để giành được hợp đồng từ khách hàng lớn như Khúc Nhu chỉ mới bắt đầu!
"Vậy 1000 tỷ này sẽ chuyển trực tiếp vào tài khoản của tôi sao?"
Thực ra, luật sư Trần đã giải thích rõ ràng điều này, nhưng mọi người hiểu mà, đây không phải là 1000 tệ, mà là 1000 tỷ tệ!