Tô Diệc Ngưng...
Em chính là cái……
Nữ minh tinh đấy!!
Em như thế nào có thể ăn nhiều như vậy?!!
Trên mặt người đều không khỏi xuất hiện khϊếp sợ đến khϊếp sợ cực đỉnh.
Cuối cùng vẫn là Thái Thái phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng mà mọi người đang trân trối nhìn
“Khụ, hai vị lão sư, buổi chiều còn có buổi phỏng vấn..”
Thời gian ăn trưa cuối cùng cũng kết thúc, Tô Diệc Ngưng và Tiêu Dĩnh Sơ cùng Thái Thái chuẩn bị cho hành trình phỏng vấn sắp tới.
Lúc này, Tô Diệc Ngưng chợt nhớ ra vòng tay của Tiêu Dĩnh Sơ vẫn còn trên người mình, cô vội vàng gọi lại “Tiêu lão sư..”
Đồng thời, giọng của Vương tỷ từ xa vang lên:
“Diệc Ngưng!” Vương tỷ đã trở lại?
Tô Diệc Ngưng và Tiêu Dĩnh Sơ không tự chủ được mà quay về phía Vương tỷ nhìn.
Chỉ thấy bên cạnh Vương tỷ có một cô gái nhỏ nhắn, dáng vẻ rụt rè và đáng yêu, đang len lén nhìn về phía Tô Diệc Ngưng và Tiêu Dĩnh Sơ với vẻ tò mò.
“Đây là thiên kim vừa được Thẩm gia tìm lại.” Tiêu Dĩnh Sơ bước đến gần Tô Diệc Ngưng, nhẹ nhàng giải thích tình huống hiện tại.
Tuy nhiên, những chuyện liên quan đến nội bộ công ty giải trí Thẩm thị, nàng cũng không có lập trường để xen vào quá nhiều.
Tiêu Dĩnh Sơ nói: “Bất kể xảy ra chuyện gì, chúng ta vẫn là bạn.” Nàng còn nói thêm, nếu Tô Diệc Ngưng cần giúp đỡ gì, có thể tìm nàng hỗ trợ.
Tô Diệc Ngưng ngẩn người trong chốc lát, thầm nghĩ: Tiêu Dĩnh Sơ vừa mới gặp nữ chính đã bắt đầu phân rõ ranh giới rồi sao?
Chúng ta đương nhiên là bạn, nhưng trong tương lai Tiêu Dĩnh Sơ sẽ đứng về phía đối tượng mà nàng theo đuổi ở chỗ của Vương tỷ mà thôi.
Quả nhiên, sức mạnh của cốt truyện thật đáng kinh ngạc! Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Ngay khi Tô Diệc Ngưng đang âm thầm "ăn dưa" đầy thích thú, nữ chính Thẩm Tử Huyên cùng Vương tỷ đã bước đến trước mặt họ.
Nữ chính được tên là Thẩm Tử Huyên, khi còn nhỏ đã từng lạc đường, gần đây mới được đón về nhà.
Cô ấy muốn bước vào con đường nghệ sĩ, và Thẩm gia cũng rất vui mừng, dành cô ấy đã có một con đường sẵn sàng.
Thậm chí, vì đền bù cho cô ấy, gia đình Thẩm sẽ làm một số chuyện không giống bình thường, điều này là khá phổ biến trong giới giải trí.
“Tiêu lão sư, Diệc Ngưng,” Vương tỷ đến gần và giới thiệu
“Vị này chính là nghệ sĩ mà công ty chúng tôi chuẩn bị ra mắt gần đây, Thẩm Tử Huyên. Hai vị này là..”
“Em biết, là Tô lão sư và Thẩm lão sư!” Thẩm Tử Huyên nhìn Tô Diệc Ngưng và Tiêu Dĩnh Sơ, trong mắt nàng ánh lên một tia sáng như tinh quang.
Trong truyện gốc, lần đầu tiên nữ chính gặp Tiêu Dĩnh Sơ được miêu tả như sau:
[Nàng là hào môn thiên kim vừa trở về, giữa vũ đài danh lợi, giống như một gốc cây tiên thảo ngoan cường, vừa có khí chất riêng biệt lại cũng vô cùng đáng yêu.
Chỉ là ánh mắt đầu tiên, Tiêu Dĩnh Sơ đã động lòng.
Tiêu Dĩnh Sơ biết điều này là không đúng, vì vậy nàng chỉ có thể chôn giấu cảm xúc ấy trong lòng, cho đến một ngày, Tiêu Dĩnh Sơ mạnh mẽ ép đối phương vào tường, nàng nói: “Cô gái, em không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của tôi.”]
Hệ thống với âm thanh và tình cảm phong phú miêu tả về "Cô gái" trong văn học, khiến Tô Diệc Ngưng không thể không hoài nghi nhân sinh.
"?!!! Không, không thể nào!!" Không thể có chuyện đó! Cảnh tượng làm cay mắt như vậy căn bản không thể xuất hiện ở Tiêu Dĩnh Sơ!
Tô Diệc Ngưng không thể tiếp nhận, nhất là sau vài ngày ở cùng Tiêu Dĩnh Sơ, nàng thề rằng đây tuyệt đối OOC!!
[Thật không?] Hệ thống hỏi lại một cách thâm sâu.
[Tôi đọc chính là nguyên tác.]
Tô Diệc Ngưng nhìn về phía Tiêu Dĩnh Sơ trong ánh mắt nháy mắt xuất hiện hoảng sợ cảm xúc, vứt đi không được “Cô gái” hai chữ làm cô không thể nhìn thẳng Tiêu Dĩnh Sơ.
Thẩm Tử Huyên ở phí sau rất là lễ phép nhiệt tình mà cùng Tiêu Dĩnh Sơ chào hỏi, khoảnh khắc đang muốn bắt tay, Đường tỷ bước nhanh tiến lên thay thế Tiêu Dĩnh Sơ, cầm Thẩm Tử Huyên tay.