Cô không hiểu anh ta đang nói gì.
Che… cái gì cơ?
Ánh mắt cô tự nhiên hạ xuống, dọc theo l*иg ngực rắn chắc của người đàn ông, trượt qua phần eo thon gọn, rồi…
Đôi mắt hạnh to tròn của cô mở lớn, ngay lập tức giống như bị bỏng mà dời tầm mắt đi. Đôi mắt màu hổ phách chớp chớp dữ dội, như thể vừa chịu cú sốc lớn, chẳng biết phải nhìn đi đâu nữa.
Ôi trời ơi, mắt cô mù rồi!
Cô không còn trong sạch nữa rồi!
“Anh...!” Giọng nói của Vân Đoá run rẩy, đầu ngón tay mảnh mai nắm chặt lấy mép quần của mình, đến mức khớp tay cũng trắng bệch.
Làn da cô vốn dĩ đã trắng, giờ đây gương mặt đỏ bừng lên, như thể sắp chảy máu. Toàn bộ khuôn mặt, kể cả đôi tai mỏng manh và chiếc cổ thon dài đều đỏ lên, hai tai như sắp bốc khói.
“Buông tôi ra!” Giọng cô lạc đi, yếu ớt run run. “Tôi… tôi không che gì cho anh đâu…”
Xấu hổ, hoảng hốt, ngượng ngùng đến đỉnh điểm.
Tâm trạng của Vân Đoá phức tạp đến không chịu nổi.
Biểu cảm của người đàn ông càng căng thẳng hơn. Anh nhìn cô bằng đôi mắt dài đầy áp lực, nói: “Nhưng chuyện này là do cô khơi mào.”
Vân Đoá: “?”
Sốc tới mức muốn gào lên! Đây là cái gì… lời lẽ hổ báo gì đây?!
Khơi mào cái gì chứ?!
Cô chỉ là một người tội nghiệp với khả năng giữ thăng bằng và vận may đều tệ thôi mà!
Nếu có trách, thì sao không trách anh…
Quá nhạy cảm hả?!
Người đàn ông nhạy cảm không chịu buông tha: “Để tôi bình tĩnh lại một chút, ngay lập tức…”
Vừa nói, anh còn siết chặt tay hơn, bàn tay to lớn áp lên eo của Vân Đoá, nhiệt độ từ lòng bàn tay lan tỏa qua làn da cô.
Vân Đoá bị kéo vào gần hơn, cả cơ thể cứng đờ. Khoảng cách giữa hai người thu hẹp lại, cô có thể nhìn rõ từng đường nét góc cạnh trên gương mặt anh.
Trên người anh có một mùi hương rất đặc biệt, giống mùi sữa tắm hương chanh, nhưng nóng rực.
Vân Đoá bị vây quanh bởi luồng hormone nóng bỏng, đầu óc bắt đầu bốc khói.
Trong lúc cấp bách, cô bật ra câu nói nhanh nhảu: “Anh ôm tôi như vậy, chắc chắn là có thể… bình tĩnh lại được không?”
Hàng lông mày của người đàn ông nhảy lên, yết hầu chuyển động mạnh mẽ. Anh vừa định trả lời thì xung quanh bất ngờ như nổ tung, cả một mớ hỗn loạn.
Vân Đoá quay đầu lại, nhìn thấy tất cả mọi ánh mắt đều tập trung vào mình.
Khán giả xung quanh nhìn cô, hò hét như được tiêm máu gà, trên mặt mỗi người đều là vẻ thích thú như đang xem kịch hay.
Vân Đóa bối rối quay mặt về phía màn hình lớn trong nhà thi đấu quyền anh.
Trên màn hình lớn, cô nhìn thấy khuôn mặt của chính mình —
Còn có một người đàn ông cao lớn đang ôm cô bên cạnh.