Bùi Trục thoáng sửng sốt, nhưng giây tiếp theo đôi mắt đã nheo lại, không hề xin lỗi vì nhớ nhầm, ngược lại còn như đang dạy dỗ: “Thủ tục vào làm đã xong chưa? Đứng ngây ra đó làm gì?"
Mà Thịnh Duật Hằng từ đầu đến cuối đều không nói một câu, chỉ lặng lẽ bước tới, đặt cà phê và ống hút lên bàn làm việc của hắn: “Cà phê ——"
Cậu ngẩng đầu nhìn Bùi Trục một cái thật sâu, gật đầu nói khẽ: “Nhiều đá, double shot."
Bùi Trục lại sửng sốt, dường như mình chưa từng nói cho cậu ta biết thói quen uống cà phê của mình. Mà cùng lúc đó, bất kỳ câu hỏi nào hắn đưa ra đều không được trả lời —— đây không phải là thái độ mà một cấp dưới tốt nên có.
Vì vậy Bùi Trục càng nhíu chặt mày hơn, trực tiếp ấn nút gọi nội bộ: “Ella —— qua đây."
Chưa đầy nửa phút, một nữ luật sư khoảng 35 tuổi, mặc âu phục công sở đẩy cửa bước vào, vừa mở miệng đã hỏi: “Kevin, có chuyện gì?"
"Đưa nhóc này đi." Bùi Trục dựng ngón giữa lên, đẩy mắt kính, tròng kính phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo: “Làm một khóa đào tạo nhân viên mới, nói cho cậu ta biết nên làm gì, không nên làm gì ——"
Dừng một chút, hắn ngẩng đầu lên, tựa như cười lạnh, lại như đang trách móc: “Việc rót cà phê, không phải là lý do tôi bỏ ra hai vạn tệ thuê cậu."
Ella trông có vẻ rất tháo vát, cô dẫn Thịnh Duật Hằng đi về phía khu vực làm việc, không ngừng an ủi: “Thả lỏng đi, Kevin chính là miệng dao găm tâm đậu hũ, cho dù có con muỗi bay qua, vo ve không đúng tần số, anh ta cũng có thể mắng hai câu."
Thịnh Duật Hằng đương nhiên biết —— cậu so với bất kỳ ai trên thế giới này đều quen thuộc Bùi Trục là người như thế nào. Nhưng cậu không thể biểu lộ ra, bóng dáng cao lớn đi sát phía sau, chỉ im lặng lắng nghe, không nói một lời.
"Kevin rất xuất sắc, yêu cầu với cấp dưới cũng cao, nhưng chỉ cần cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ, không phạm lỗi cấp thấp, anh ấy sẽ không vô duyên vô cớ mắng người." Ella lại quay đầu cười cười, giả vờ làm mặt khóc: “Nhưng nếu cậu quá ngu ngốc, trước tiên hãy thành tâm cầu nguyện cho mình đi ——"
Họ đến phòng nhân sự, làm thủ tục vào làm cho thực tập sinh, lấy thẻ nhân viên và thẻ ra vào tòa nhà.
"9 giờ sáng đi làm, nhân viên cấp thấp và thực tập sinh phải chấm công, hơn nữa chúng ta còn ghi lại thời gian làm việc." Ella rất tận tâm, thái độ lại thân thiện, dẫn cậu đến chỗ ngồi của mình: “Cậu ngồi bàn này, làm quen trước đi, nửa giờ nữa tôi sẽ đến hướng dẫn cậu đăng nhập hệ thống nghiệp vụ."
Thịnh Duật Hằng gật đầu, nói một tiếng cảm ơn, nhưng Ella lại xua tay, cười nói: “Văn phòng chúng ta luôn coi trọng năng lực, không theo kiểu thâm niên, ở đây thực tập, cậu và bất kỳ nhân viên nào cũng đều bình đẳng."
"Cố lên, làm tốt nhé." Ella vỗ vai cậu, trên mặt lộ ra nụ cười tươi tắn: “Ở đây, cậu sẽ mở ra một chân trời mới."
Khu vực làm việc của thực tập sinh tách biệt với khu vực của luật sư chính thức, họ dùng chung một chiếc bàn gỗ dài, không phân chia khu vực làm việc.
Ella vừa rời đi, lập tức có hai thực tập sinh khác bỏ dở công việc, tò mò lại gần: “Wow —— cậu được chị Ella dẫn vào làm à?"
"Xin chào ——" Một cô gái trẻ đưa tay ra trước: “Diêu Thế Hy, rất mong được chỉ giáo."
Vừa bắt tay, cô vừa hất cằm về phía một nam thực tập sinh khác: “Cậu ấy tên Trương Hạo, base ở Hoa Chính, tôi học ở Hồng Kông."