Vân Tiêu Tông là một trong những đại tông môn lớn nhất nhì đại lục, tu sĩ Hóa Thần kỳ có mấy chục người, mỗi người đều có thể gọi là nhân vật có tiếng tăm.
Ngồi ở vị trí chính giữa, chính là tông chủ Trương Hoa Sơn, độ tuổi trung niên, nhìn qua vô cùng hiền từ hòa ái.
Trong đại điện bái sư, Trương Hoa Sơn và mấy vị trưởng lão ngồi ở vị trí chủ vị nói chuyện phiếm, Chúc Vũ Huyền phụ trách chủ trì lần kiểm tra thứ hai, mỗi lần đọc đến tên ai, người đó sẽ bước lên kiểm tra linh căn một lần nữa, nếu như linh căn xác nhận không có sai sót, vậy thì sẽ phải đối mặt với Vấn Tâm thạch.
Vấn Tâm thạch là một khối đá lớn tinh khiết trong suốt, khi người đứng trước mặt nó, nó sẽ biến đổi màu sắc - đỏ, vàng, cam, tím, lục, lam... sắc độ đậm nhạt khác nhau.
Những màu sắc này đại diện cho những tâm tính khác nhau, cũng đại diện cho những thiên phú khác nhau.
Đương nhiên, còn có màu đen, điều này có nghĩa là người này tâm địa độc ác, không thể bước vào tiên môn.
Rất nhanh đã đến lượt Trần Tiêu Tương, nàng ấy là song linh căn Thủy Mộc, Vấn Tâm thạch biến thành màu xanh lục cực đậm, điều này có nghĩa nàng là một hạt giống tốt để tu luyện đan đạo; mà trong màu xanh lục này còn mang theo màu vàng kim, mơ hồ có thể nhìn ra hình dạng một con rồng, chứng tỏ mang trong mình dòng máu hoàng tộc, trên con đường tu đạo càng được thiên đạo thiên vị, nàng ấy lập tức được trưởng lão của Đan Phong thu nhận làm đệ tử thân truyền.
Sau đó lại có thêm mấy người bước lên, đều lần lượt được các vị tu sĩ Hóa Thần kỳ trở lên thu nhận, sau đó đến lượt Tiêu Trĩ Âm.
Biến dị Lôi linh căn của Tiêu Trĩ Âm vừa xuất hiện, lập tức gây ra một trận xôn xao, Trương Hoa Sơn và các vị trưởng lão ngồi ở vị trí chủ vị cũng đều rục rịch - trời ạ, đại lục Thương Khung đã mấy chục năm rồi không xuất hiện biến dị đơn linh căn, hơn nữa lại còn là Lôi linh căn không có khả năng chết vì lôi kiếp!
Tiêu Trĩ Âm lập tức cảm thấy trên người có thêm rất nhiều ánh mắt nóng rực, nàng cứng cỏi bước đến trước Vấn Tâm thạch.
Vấn Tâm thạch "nhìn" Tiêu Trĩ Âm, hình như do dự một chút, sau đó đột nhiên bộc phát ra một cỗ kim quang chói mắt.
Tiêu Trĩ Âm: "..."
Nàng vội vàng lui về phía sau một bước theo bản năng, rời khỏi phạm vi của Vấn Tâm thạch, thế nhưng cỗ kim quang kia vẫn tồn tại, chói đến mức khiến người ta đau cả răng.
Cảnh tượng nhất thời vô cùng yên tĩnh.
Đột nhiên, tông chủ Trương Hoa Sơn lên tiếng, trong giọng nói lộ ra một cỗ từ ái: "Tiêu Trĩ Âm, con có nguyện ý bái nhập môn hạ của ta hay không?"
Tiêu Trĩ Âm sững sờ, đang định lên tiếng, liền nghe thấy không ít trưởng lão lên tiếng: "Tông chủ, mỗi ngày người đều bận rộn với đủ loại công việc của Vân Tiêu Tông, e rằng không thể chuyên tâm dạy dỗ Tiêu Trĩ Âm được!"
"Đúng vậy, ta thấy Tiêu Trĩ Âm rất thích hợp đến Kiếm Phong của chúng ta!"
"Ngươi đánh rắm, Tiêu Trĩ Âm càng thích hợp đến Đao Phong của chúng ta hơn!"
"Mọi người đừng cãi nữa, ta thấy Đan Phong tốt hơn!"
Tiêu Trĩ Âm: "..."
Nàng có chút khó hiểu, rốt cuộc kim quang này đại biểu cho cái gì? Vừa rồi cũng không có ai giải thích tình huống này.
"Kim quang có nghĩa là con là Thiên Sinh Tiên Cốt, cả đời này nhất định sẽ đắc đạo thành tiên." Một giọng nói êm tai du dương vang lên từ phía sau, Tiêu Trĩ Âm giật mình, quay đầu lại, liền nhìn thấy một vị mỹ nhân tỷ tỷ xinh đẹp thanh lệ đang nhìn mình với ánh mắt từ ái, sau đó lên tiếng nhìn về phía các vị trưởng lão và tông chủ đang ngồi ở vị trí chủ vị, trong giọng nói lộ ra vẻ hờ hững, "Mọi người đừng tranh giành nữa, Tiêu Trĩ Âm chỉ có thể là đồ đệ của ta, ai tán thành, ai phản đối?"