Đưa tay tiếp nhận lấy thân thể quá mức mềm mại nóng bỏng, Úc Thành Yến còn đang ảo não không biết có phải mình phóng thích ra quá nhiều tin tức tố hay không.
Anh không muốn hủy hoại người này... Mặc dù Úc Thành Yến không thể tưởng tượng ra được, tương lai người này sẽ tìm cái dạng gì Omega để làm bạn đời.
Theo bản năng ôm lấy vòng eo mềm mại của đối phương, để đối phương một tấc một tấc mà leo lên người, Úc Thành Yến biết rằng con hamster này kỳ thật rất bướng bỉnh.
Nếu thật là tin tức tố của anh xúc phạm tới thiếu niên, anh không ngại bị thiếu niên cắn một ngụm để phát tiết. Suy cho cùng, Alpha mềm yếu lại không có nhiều ít tinh thần lực và thể năng này có lẽ chỉ có hàm răng có thể dùng làm vũ khí...
Từ từ, cậu đang cắn ở nơi nào?
Tuyến thể hầu như chưa bao giờ có phản ứng ở bên gáy bị ngậm lấy trong miệng, sau đó bị một mảnh ẩm ướt cực nóng quét qua.
Đồng tử của Úc Thành Yến nứt ra.
...Thân là dị chủng, anh thật ra không có khả năng bị ai đánh dấu. Chính là tại sao lại có người cảm thấy hứng thú với tuyến thể của anh?
Thân hình cao lớn cứng ngắc, Úc Thành Yến trong lúc nhất thời không thể phân biệt được đối phương chỉ đơn giản là cắn anh để trút giận hay là có hứng thú với tuyến thể của chính mình.
Và ngay sau đó, để trả lời, thiếu niên đột nhiên liếʍ vào nơi đó một lần nữa, cũng nhẹ nhàng gặm cắn tuyến thể của anh.
Giống như ăn kem que.
...
"!"
Trải qua nhiều năm thăng trầm trên chiến trường đã rèn luyện nên tính cách mạnh mẽ nhẫn nại, khiến Úc Thành Yến chịu đựng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Hai cánh tay siết chặt cơ thể có độ ấm cao và cũng rất mềm mại, hơi thở sảng khoái của hương đào lại càng thêm ngọt ngào quyến rũ, hơi chút ngửi thấy, liền khiến người ta liên tưởng đến thịt đào mọng nước đỏ tươi.
Nhưng cũng chỉ là liên tưởng.
Đối với Úc Thành Yến mà nói, hương vị này cũng hoàn toàn không khiến anh sinh ra bất luận cảm thấy gì.
Chỉ có chỗ bị đối phương gặm liếʍ là khiến anh có chút không chịu nổi.
Răng của thiếu niên thực ra không tính cứng rắn.
Ít nhất đối với anh, người có thể tay không xé nát trùng tộc cấp ba cứng hơn thép tới nói.
Cắn trên da mặt, cơ hồ không có bất luận cảm giác gì.
Cậu mềm mại như vậy.
Chính anh có thể dễ như trở bàn tay mà duy trì tư thế ôm lấy cậu trong lòng ngực, bẻ gãy xương sống của cậu, để cậu vĩnh viễn yên giấc ngàn thu.
Nhưng thiếu niên là con người, là công dân của đế quốc, Úc Thành Yến sẽ không làm như vậy.
Chính là...
Trong đôi mắt đỏ như ngọc thạch của anh hiện lên một tia mê mang.
Mười hai tuổi đã ra chiến trường, mười một năm qua đi, trên người anh đã phải chịu vô số thương tích lớn nhỏ.
Nhưng chưa bao giờ có một lần, lại khiến anh khó chịu đến thế.
Cuối cùng, Úc Thành Yến giơ tay lên và chạm vào cổ của đối phương.
Khi tuyến thể bị chạm vào, thiếu niên đang dựa hoàn toàn vào cánh tay anh đột nhiên run rẩy dữ dội hơn, miệng rêи ɾỉ càng ẩm ướt và ấm áp, cơ thể như biến thành nước.
Một vài giọt chất lỏng nóng bỏng cũng rơi xuống cổ Úc Thành Yến.
Úc Thành Yến do dự mà rũ mắt xuống, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú cùng đôi môi đỏ mọng của thiếu niên, cái lưỡi đỏ mọng mềm mại ngập ngừng thò ra khỏi hàm răng trắng ngần mấy lần, lại bị run rẩy rụt lại.
Thiếu niên nhìn anh với đôi mắt mờ sương, vài giọt nước mắt rơi trên hàng mi dài, run động lấp lánh như ánh sao.
Thế nhưng lại khóc.
Lần thứ n nghi ngờ liệu đây có thực sự là Alpha hay không, Úc Thành Yến chậm rãi đặt buông xuống bàn tay dao đang giơ lên.
Bàn tay dao mới vừa rồi chĩa thẳng vào chỗ đó, là cố tình tránh khu vực tuyến thể của thiếu niên.
Anh muốn sử dụng biện pháp cuối cùng - đánh bất tỉnh đối phương.
Thịnh Lan cũng không biết mình đã dựa vào trong ngực Úc trưởng quan bao lâu.
Thân hình cao gầy của đối phương uy nghiêm, giống như một tảng băng trôi vững vàng trầm ổn, bao dung cho sự nương tựa của cậu.
Nhưng cậu tựa hồ như bị ma nhập, chỉ muốn tiếp tục liếʍ láp mặt trên có hương vị băng tuyết tinh khiết và lạnh lẽo.
Hơi thở xung quanh cậu phun trào nóng bỏng, chỉ khi ở gần đoàn băng tuyết kia mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Nhưng điều khiến cậu cảm thấy khổ sở là càng liếʍ láp cắn xé, một cảm xúc tình tố nào đó trong cơ thể càng muốn bùng nổ, nhưng cậu lại không tìm được lối thoát nào khác để giải tỏa, nên cậu chỉ có thể tiến lại gần một bước và liếʍ láp một cách say mê hơn.
Tuy rằng Thịnh Lan cũng biết như vậy quá thất lễ.
Úc trưởng quan tốt với cậu như vậy, tiện thể mang cậu về, còn giới thiệu công việc cho cậu, sao cậu có thể đối xử với ngài ấy một cách biếи ŧɦái như vậy!
Cậu đã thử vài lần tránh xa cổ của người kia.
Cậu cũng biết đột nhiên bị người liếʍ cổ thật là kỳ quái! Đứng ở góc độ của Úc trưởng quan, ngài ấy sẽ muốn đánh chết cậu...
Nhưng cậu chính là không thể khống chế được ô ô ô! !
Một bên mãnh liệt khiển trách chính mình, một bên lại bị hành hạ bởi những cơn lửa nóng kỳ lạ. Thịnh Lan trực tiếp rơi lệ.
Lần này là thực sự đã khóc.
Cũng không biết qua bao lâu.
Chắc phải là một thời gian thật lâu.
Thịnh Lan cuối cùng cũng lấy lại được chút ý thức.
Những cơn nóng bừng khó chịu dường như đã giảm đi rất nhiều, khi cậu nhận ra mình vẫn đang nằm trong vòng tay của Úc trưởng quan, Thịnh Lan dừng lại như hóa đá.
Phi thuyền dường như vừa xuyên qua một vành đai thiên thạch. Lớp vỏ bảo vệ cọ vào sỏi đá nổi lên một vài tia lửa điện, bị thiếu niên xuyên qua cửa sổ bắt giữ.
Thịnh Lan cảm thấy toàn thân cũng muốn đi theo đốt cháy.
Mấu chốt là cho dù lấy lại được chút ý thức, cậu căn bản cũng không thể dừng lại!
...Ah ah ah phải làm gì phải làm gì phải làm gì!
Thật là qua thất lễ a a a !
Một bên hỏng mất, một bên cực lực khắc chế, Thịnh Lan không biết rằng đôi mắt đen trắng trong trẻo của cậu đã trở nên hoàn toàn đυ.c ngầu.
Cậu cuối cùng run rẩy cắn một ngụm vào cổ đối phương, chỉ cắn một ngụm, đây chắc chắn là lần cuối cùng!
Sau đó Thịnh Lan nhất thời nghe thấy hô hấp của đối phương trở nên nặng nề.
Đó là âm thanh phát ra sau sự cực lực nhẫn nại, cũng cực lực áp chế.
Thịnh Lan: "!"
Cậu cắn đau Úc trưởng quan?
Đợi chút nữa cậu nên giải thích những hành vi này với đối phương như thế nào? ? ?
Thế giới này đã có trùng tộc, lại có vật ô nhiễm bị ảnh hưởng bởi phóng xạ vũ trụ. Tóm lại là có rất nhiều quái vật.
...Liền vừa rồi hành động của cậu, sẽ không bị coi là tang thi hay quỷ hút máu đi?
Lúc trước khi Úc trưởng quan chưa xác nhận rằng cậu là con người, đã hung hăng đẩy cậu vào tường, thiếu chút nữa khiến cậu ngạt thở.
Hiện tại...
Đoán chừng đối phương là bởi vì tức giận mà không có động tĩnh!
Nói không chừng còn đang tự hỏi dùng phương thức nào tàn khốc nhất để chấm dứt chính mình!
Ặc, ô ô ô!
Cậu thực sự không biết phải làm thế nào để đối mặt với đối phương, đồng thời, lại bị một cảm giác mệt mỏi tột độ tập kích.
Thịnh Lan dứt khoát trực tiếp nhắm mắt lại.
Hoàn toàn nằm liệt trên người đối phương.
Mọi thứ bình ổn lại.
Úc Thành Yến ngồi đó một lúc lâu, vẫn ôm eo thiếu niên.
Anh không thể diễn tả được chuyện vừa rồi đã xảy ra.
Một lúc lâu sau, anh mới đặt thanh niên mềm mại đến mức hóa thành một vũng nước ấm xuống, đặt cậu lên giường trên, chậm rãi cúi đầu nhìn bộ phận nào đó nhô ra của mình.
Đôi mày màu đỏ ngọc thạch nhạt nhẽo chợt nhướng lên, màu đỏ băng phách trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng thần sắc khó hiểu.