Xuyên Thành Trùng Đực, Dùng Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Bộ Trùng Tộc

Chương 6

Thậm chí cả thời gian và số lần có thể duy trì trong "lúc đó" cũng được ghi chú cẩn thận.

Gương mặt trắng trẻo của An Thụy lập tức đỏ bừng. Anh vội vàng đóng tập hồ sơ lại.

"Trùng tộc này thật sự hết cứu nổi."

Toàn thân Nora bất giác run lên, đôi gối chạm đất, cúi rạp người.

“Nô thư biết sai, cầu xin hùng chủ trừng phạt.”

Không biết trùng đực sẽ nhốt cậu vào phòng huấn luyện dưới tầng hầm hay không.

Trên hành tϊиɧ ŧяùиɠ tộc, tất cả những căn nhà cấp cho trùng đực đều có một phòng huấn luyện dưới tầng hầm, nhằm giúp họ dễ dàng trừng phạt trùng cái phạm lỗi, hoặc đơn giản để thỏa mãn sở thích bạo hành của mình.

An Thụy: ???

Cái này là sao cơ chứ?

Nhưng với kinh nghiệm mấy lần nói chuyện trước, An Thụy hiểu rằng để giao tiếp với trùng cái, cần có cách tiếp cận khéo léo hơn.

Anh thử hỏi dò: “Cậu sai ở chỗ nào?”

Môi Nora khẽ run, một lúc lâu sau mới như cam chịu mà đáp: “Nô thư… nô thư trước đây từng bị trả lại khi được ép ghép đôi.”

An Thụy trợn tròn mắt: “Ý cậu là đã có trùng đực chạm vào cậu, sau đó lại trả cậu về?”

Rốt cuộc phải là một loại cặn bã thế nào mới làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy.

“Không… không có.” Nora hoảng sợ lắc đầu: “Nô thư chưa bị chạm vào, nô thư… vẫn còn sạch sẽ.”

Thực ra, trùng đực trước đó chỉ nhìn qua một lần rồi chê cậu không đủ mảnh mai, tính cách lại nhàm chán, sau đó trả cậu về.

An Thụy nhìn trùng cái đang run rẩy trước mặt, lập tức nhận ra lời mình lại bị hiểu sai.

Anh thở dài, ngồi xổm xuống, vỗ nhẹ lên vai Nora.

“Tôi không có ý chê bai cậu, là trùng đực kia không biết nhìn người.”

Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu Nora tiếp xúc gần gũi với một trùng đực đến thế. Mùi hương thanh mát tựa cỏ cây sau cơn mưa thoang thoảng trong khoang mũi cậu.

Cũng là lần đầu tiên, có một trùng đực sẵn lòng an ủi cậu.

Nhìn nụ cười dịu dàng trên gương mặt trùng đực, Nora không khỏi dâng lên một tia hy vọng cho tương lai.

Biết đâu trùng đực này khác với những người khác?

Biết đâu, ngài ấy sẽ thích cậu?

Cảm giác được trùng đực đỡ dậy, Nora vội vàng thuận theo lực của An Thụy, đứng lên, ngồi lại ghế sô pha.

Nhưng ngay giây tiếp theo, một câu nói của An Thụy đã đánh tan giấc mộng của Nora.

“Cậu yên tâm, tôi sẽ không chạm vào cậu.”

Đôi mắt xanh thẳm của Nora bỗng bừng lên nỗi tuyệt vọng không thể tin nổi.

Đôi môi mỏng khẽ run rẩy, như một đóa hoa hồng đang lay lắt trong cơn bão.

Mới chỉ gặp nhau một lần, mà cậu đã bị trùng đực ghét bỏ đến mức này sao?

Nora siết chặt tay thành nắm đấm, hồi lâu sau mới cất giọng nhẹ như gió thoảng:

“Thưa hùng chủ?”

Sự khác thường của Nora, trong mắt An Thụy, lại trở thành niềm vui sướиɠ vì vừa thoát khỏi ràng buộc.

Quả nhiên, bất kể là người hay trùng cái, không ai thích một cuộc hôn nhân ép buộc cả.

An Thụy mỉm cười an ủi Nora: “Tôi sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề của cậu. Trước khi xong chuyện, cậu cứ ở đây, muốn làm gì thì làm, cứ xem tôi như bạn cùng phòng là được.”

Nora cụp mắt xuống, cung kính như đang đáp lời chỉ huy: “Nô thư đã hiểu.”

Thật ra cậu không hiểu lắm. Cậu không biết trùng đực định giải quyết cậu như thế nào, cũng chẳng rõ “bạn cùng phòng” nghĩa là gì.

Nhưng cậu biết, trùng đực không muốn bị cậu làm phiền.

Cũng tốt. Ít nhất cậu không bị trùng đực hành hạ, vẫn có thể đi làm ở quân đội như bình thường.

Như vậy, còn gì phải không hài lòng nữa?

An Thụy sắp xếp cho Nora ở phòng khách, rồi nhanh chóng rút về phòng ngủ của mình.

Anh biết để khách tự dọn phòng là hành động rất thất lễ, nhưng anh cảm nhận rõ ràng rằng Nora ở cạnh mình lúc nào cũng căng thẳng như một sợi dây cung bị kéo quá đà.

Chi bằng để cậu tự thả lỏng một chút.

Nhân tiện, anh cũng tranh thủ tìm cách kiếm tiền.

An Thụy mở trí não, vào trang tìm việc, vừa nhấn vào, đã có khung “Xác thực danh tính” bật lên.

Anh làm theo hướng dẫn, nhập mã số định danh cá nhân, nhấn "Tiếp theo", nhưng lập tức nhận được thông báo lớn: “Thông tin không chính xác.”

An Thụy nhíu mày, kiểm tra lại mã số.

Không sai mà?

Anh chụp lại màn hình, thoát khỏi bước xác thực, rồi gửi tin nhắn cho bộ phận hỗ trợ khách hàng.

—Xin chào, mã số định danh của tôi bị báo lỗi, có phải trang web bị lỗi không?

Tin nhắn được trả lời ngay lập tức:

—Thưa ngài, hệ thống hiển thị mã số định danh của ngài chỉ có 9 chữ số. Xin vui lòng nhập đủ 11 chữ số theo yêu cầu.