Sau Khi Tiểu Omega Bị Điên Phê Enigma Đánh Dấu

Chương 9

Hôm nay anh cố kéo Giang Chi Dư đến tham gia phỏng vấn tuyển dụng, nhưng từ đầu đến giờ, mười mấy ứng viên trước đọc bản thảo mà vị tổng giám đốc này còn chẳng buồn liếc mắt. Thế mà vừa đến lượt chàng trai này, ánh mắt Giang Chi Dư cứ như dán chặt lên người cậu ta.

Cậu nhóc này đúng là trẻ trung, gương mặt lại xinh xắn, nhưng chẳng phải Giang Chi Dư không thích Omega sao?

Anh ở bên cạnh hắn bao nhiêu năm như vậy, chưa từng khiến hắn rung động, chẳng lẽ gu của hắn lại là mấy nhóc con còn chưa lớn hết?

“...Các tầng lớp xã hội cần tăng cường quan tâm và bảo vệ cộng đồng Omega, đảm bảo họ được hỗ trợ và giúp đỡ kịp thời trong quá trình phân hóa.”

Lăng Nhiên đọc xong bản thảo một cách trôi chảy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Buổi phỏng vấn hôm nay chỉ yêu cầu thử đọc bản thảo, cậu nghĩ vậy là đã xong và chuẩn bị đứng lên rời đi.

Nhưng vừa mới nhổm dậy, giọng nói trầm thấp và cuốn hút từ phía đối diện vang lên: “Tại sao muốn vào Giang Châu?”

Lăng Nhiên hơi ngẩn ra. Nhìn thấy vài giám khảo khác cũng bối rối nhìn nhau, cậu lập tức hiểu rằng đây chắc chắn là câu hỏi đột xuất do Giang Chi Dự thêm vào.

Anh ta đúng là cố tình làm khó cậu mà!

Thật đáng ghét!

Lăng Nhiên nghiêm túc suy nghĩ vài giây, sau đó trả lời: “Bởi vì Giang Châu Giải Trí luôn nghiêm túc trong việc làm tin tức, và người dẫn chương trình là cầu nối truyền tải sức mạnh cùng giá trị của thông tin.”

Đôi mắt cậu trong sáng, ánh lên sức sống rực rỡ, chân thành nói: “Tôi muốn cùng Giang Châu cố gắng định hướng dư luận đúng đắn, thúc đẩy tiến bộ xã hội và công lý.”

Lời nói ấy khiến các giám khảo đối diện đều ngơ ngác. Họ không ngờ một sinh viên vừa tốt nghiệp lại có thể nói ra những lời sâu sắc như vậy.

Ánh mắt Giang Chi Dư trầm ngâm, không để lộ chút cảm xúc nào. Đôi môi mỏng khẽ mở, anh ta lại ném ra một câu hỏi đầy thử thách:

“Có rất nhiều người vừa có chí hướng, vừa xuất sắc hơn cậu. Cậu nghĩ mình có giá trị gì để Giang Châu phải tuyển dụng cậu?”

Câu hỏi này có phần hơi quá đáng. Lăng Nhiên, dù sao cũng chỉ là một đóa hoa yếu ớt được nuôi dưỡng trong l*иg kính, chưa từng trải qua những va chạm khắc nghiệt của xã hội, nên nghĩ rằng Giang Chi Dư đang ám chỉ từ chối mình.

Cậu cảm thấy ấm ức, khẽ cắn môi, đôi mắt đào hoa đen láy xinh đẹp cụp xuống, chưa kịp nghĩ ra lời đáp.

Doãn Sở ngầm đưa chân chạm nhẹ vào chân Giang Chi Dư dưới bàn, ra hiệu bằng ánh mắt bảo anh ta đừng quá gay gắt, chú ý giọng điệu.

Nhưng không ngờ, tâm trí Giang Chi Dư dường như đều đặt hết lên người Omega nhỏ kia, chẳng thèm để ý đến Doãn Sở dù chỉ là một cái liếc mắt.

Lăng Nhiên đã nghĩ xong câu trả lời, giọng nói khẽ khàng cất lên: “Tôi... tôi có thể không phải là người nổi bật nhất, cũng không phải là người xuất sắc nhất, nhưng thầy cô từng khen tôi có sự bền bỉ. Tôi tự tin rằng mình có thể kiên trì trên con đường làm tin tức lâu hơn những người khác. Tôi...”

Cậu còn định tiếp tục nói, nhưng bỗng nhiên một mùi tanh nồng nặc, gay mũi như mùi cá sống mạnh mẽ lan tràn khắp phòng họp.

Một giám khảo vừa ngồi nghiêm chỉnh bỗng ngã lăn ra khỏi ghế.

Hình như kỳ phát tình của anh ta đột ngột đến sớm, sự tao nhã, cao quý hoàn toàn biến mất. Đôi mắt anh ta đỏ rực, đáy mắt ánh lên sự hoang dại nguyên thủy khó lòng kiềm chế, mất hết lý trí và kiêu hãnh, giờ chỉ còn là một cơ thể bị du͙© vọиɠ bản năng điều khiển.

Mùi tanh này vừa khó chịu vừa gay gắt, còn là pheromone cấp cao của alpha.

Hai Omega trong phòng, Lăng Nhiên và Doãn Sở, lập tức lộ vẻ đau đớn, hơi thở cũng bắt đầu loạn nhịp.

Doãn Sở, nhờ tuổi tác và kinh nghiệm, còn chống đỡ được phần nào.

Nhưng Lăng Nhiên thì khổ sở hơn nhiều. Cậu vốn đã luôn cận kề ranh giới của kỳ phát tình, nhờ thuốc ức chế mà cố gắng đè nén sự nóng bức trong cơ thể. Giờ đây, rõ ràng cậu không thể chống đỡ nổi nữa.

Miếng dán ngăn chặn sau gáy bắt đầu nóng lên, tuyến pheromone bên dưới bỏng rát như sắp cháy.

Các alpha khác trong phòng cũng không dễ chịu hơn, cơ thể họ phản ứng tự nhiên để bài xích pheromone của alpha kia, da tiếp xúc với không khí như bị châm chích đau đớn.

Chỉ có Giang Chi Dư vẫn không hề bị ảnh hưởng, nét mặt hắn hoàn toàn bình thản: “Tạm dừng phỏng vấn, xử lý anh ta trước.”