Xuyên Sách Nam Chính Muốn Trọn Đời Bên Tôi

Chương 17: Chỉ cần không gây họa, ta sẽ ổn thôi

Xuân Đào ân cần lên tiếng: "Nô tỳ đỡ tiểu thư đứng dậy thay y phục."

Hà Cẩn thuận theo, khẽ khép mắt, lười biếng đưa tay ra.

Nhưng khi ánh mắt nàng liếc đến bộ y phục chuẩn bị mặc, một cơn kinh hãi từ trên xuống dưới ập đến khiến nàng lập tức tỉnh ngủ.

Chiếc áo đỏ tươi mỏng manh kia như muốn lộ ra cả làn da trắng nõn của người mặc.

"Ta mặc… cái này sao?" Nàng ngờ vực hỏi, giọng nghẹn lại.

Hiện nay trời hãy còn tiết đầu xuân, thỉnh thoảng gió lạnh còn thổi về. Với thân thể mảnh mai, yếu ớt của Hà Nhị tiểu thư, chẳng lẽ không cần mặc thêm áo khoác, áo lông để giữ ấm?

Ngay sau đó, Hà Cẩn lại nhớ ra. Đúng là những điều như "thận trọng" hay "thích hợp", vốn không liên quan gì tới Hà Nhị tiểu thư.

"Tiểu thư không thích? Để nô tỳ đổi sang bộ khác."

Nhưng lần đổi này cũng chỉ là thay màu, kiểu dáng vẫn không khác gì.

"Thôi, thế này được rồi." Hà Cẩn cuối cùng thở dài, chấp nhận bộ y phục đỏ tươi kia, vì đổi qua đổi lại cũng chỉ là vô ích.

Khi khoác áo vào, cảm giác đầu tiên nàng có chính là: lạnh. Và điều thứ hai: ngộp thở.

Nàng cúi đầu nhìn xuống chiếc yếm bó sát, để lộ khe ngực sâu thẳm và những đường cong đầy mê hoặc. Hà Cẩn không khỏi trầm ngâm.

Phải công nhận, Hà Nhị tiểu thư đúng là tuyệt sắc giai nhân. Từ làn da mịn màng tựa bạch ngọc, đến vóc dáng eo thon nhỏ nhắn. Ngay cả Hà Cẩn – người vốn không mấy để tâm ngoại hình – cũng phải thầm ganh tị.

Điều đáng ghét nhất là… nàng ta còn có ngực!

Vòng eo nhỏ nhắn kết hợp với vòng một đẫy đà này chính là nguyên nhân thu hút ánh mắt ganh tị của bao người. So với thân hình mảnh mai "như mặt phẳng" kiếp trước của mình, Hà Cẩn cảm thấy mình đúng là kẻ đáng thương.

Dù sao đi nữa, nàng đành phải chấp nhận hiện thực và tự nhủ: "Tất cả chỉ là tạm bợ, chỉ cần không gây họa, ta sẽ ổn thôi."

Trong nguyên tác, để làm nổi bật vẻ yêu kiều tuyệt sắc của Nhị tiểu thư Hà Cẩn, tác giả từng khắc họa rất tỉ mỉ. Mỗi khi nàng xuất môn, y phục thường khéo léo phô bày nét đẹp “nguyệt lý hoa quang”, vòng ngọc bán lộ, càng làm đấng mày râu phải xao xuyến. Đông sang tuyết phủ, má đào thoáng ửng hồng lại càng gợi lòng người ngắm.

Hà Nhị tiểu thư vốn trời sinh dung mạo khuynh thành, lại thêm cách phục sức khéo léo, khiến cho đám nam nhân kinh thành nhìn thấy đều khó lòng giữ lễ. Kẻ thì trộm ngắm mê mẩn, người lại vô thức nuốt khan, ánh mắt nóng bỏng không thôi.