Xuyên Sách Nam Chính Muốn Trọn Đời Bên Tôi

Chương 16: Kẻ điên ngày ngày làm loạn

Hà Cẩn: Lời này thừa! Ai đời thật lòng muốn chơi với một kẻ điên lại còn đẹp hơn mình? Xuân dược giữa nàng và Tạ Hạnh An, tám phần là "tỷ muội tốt" nào đó cố tình bỏ vào để hại nàng thôi!

Thứ năm, người mà nguyên chủ ghét nhất là Tạ Hạnh An, nhưng không vì lý do gì cả. Từ tác giả của Quyền Thịnh Thiên Hạ cho đến bọn nha hoàn, không ai có thể giải thích được điều này.

Hà Cẩn: Thật tuyệt vời, trong tất cả mọi người, lại cứ chọn đúng người có thể khiến mình nổ banh xác. Quả là hành động tự tìm đường chết!

Thứ sáu, …

Thứ bảy, …



Hà Cẩn thật sự chịu thua. Cuộc sống của vị Nhị tiểu thư này chẳng khác nào một kẻ điên đang chạy trốn và ngày ngày làm loạn.

Khi cuối cùng đã nắm được thói quen và các mối quan hệ của nguyên chủ, hai tờ giấy Tuyên nàng vẽ loạn giờ đây trông chẳng khác gì bùa chú.

Hà Cẩn biết mười phần là không thể trở về được nữa. Sau một thoáng cảm thán ngắn ngủi về vận mệnh trêu ngươi, nàng quyết định phải an yên mà sống trong thế giới này.

May thay, thân thể nàng xuyên vào chính là tiểu thư Hà phủ, thân kiều thể nhuyễn, dung nhan khuynh quốc khuynh thành. Quyền thế, tài phú, thứ gì cũng không thiếu, lại còn được Thọ Khang hầu yêu thương hết mực. Chỉ tiếc là, người này đầu óc lại có chút không bình thường. So với những kẻ xuyên không vào cảnh ngộ éo le khác, Hà Cẩn cảm thấy bản thân mình đã may mắn hơn rất nhiều.

Hà Cẩn vốn là người dễ thích nghi. Nàng thầm nghĩ, chỉ cần không tiếp tục chọc vào Tạ Hạnh An – nhân vật chính trong tiểu thuyết – thì chắc hẳn có thể sống khá nhàn hạ.

Với suy nghĩ đó, Hà Cẩn an giấc ngủ một đêm thật sâu.

Sáng hôm sau, nàng vừa mở mắt đã thấy hai khuôn mặt phóng đại của Xuân Đào và Hạ Liên đang kề sát trước mặt:

"Nhị tiểu thư tỉnh rồi! Để nô tỳ hầu người rửa mặt chải đầu, chuẩn bị ra ngoài."

"Ra ngoài? Hôm nay có việc gì sao?" Hà Cẩn dụi mắt hỏi, giọng vẫn còn chút ngái ngủ.

"Người quên rồi ư? Cứ mỗi mồng mười hằng tháng, nhị tiểu thư đều ra phố mua sắm phấn son, trang sức mà!"

Hà Cẩn nghe vậy liền đập trán nhớ ra. Hôm qua, khi ngồi ghi chép lại thói quen của Hà Nhị tiểu thư, nàng đã đọc được điều này. Quả thật, nàng ta là một người ham mê rong chơi, luôn muốn khoe sắc diễm trên phố, chẳng mấy ngày chịu ngồi yên trong phủ. Điều này hoàn toàn trái ngược với Hà Cẩn – một kẻ vốn thích ở nhà, ngại ra ngoài.