Mã Lỵ Á nhìn toàn bộ sự tương tác của họ, cô ta phân tâm nghĩ thật tiếc vì Mai Nhân không có ở đây, cô ta rất nóng lòng muốn thấy anh ta tức giận nhảy dựng lên.
“Được thôi.” Tuế Tự lên tiếng vào lúc này: "Khi nào thì giải quyết cố thủ lĩnh của các cô.”
Huỳnh Hoặc “à” một tiếng.
Huỳnh Hoặc kéo áo Tuế Luật, bàn tay của anh siết chặt hơn một chút, cô hỏi nhỏ: “Các anh nói chuyện này, tôi có cần tránh đi không?”
Tuế Tự ngồi ở bên kia của Huỳnh Hoặc, không biết vì sao lại trả lời trước: “Không cần.”
Tuế Luật nhìn sang, hai anh em đối mặt trong vài giây rồi cùng rời mắt đi.
Mã Lỵ Á để lộ vẻ mặt suy tư.
Sau cuộc đàm phán bắt đầu vội vã và không biết bao nhiêu phần là thật lòng, Huỳnh Hoặc được cặp song sinh hộ tống trở về phòng. Hôm nay họ mặc đồng phục đen giống như ngày đầu tiên, giúp Huỳnh Hoặc nhận diện được họ dễ dàng hơn.
Chỉ là không khí giữa hai người có vẻ không ổn.
Từ khi Huỳnh Hoặc quen họ, cặp song sinh dường như là một thể thống nhất.
Họ có thể biết được bước tiếp theo của đối phương và biết cách phối hợp tốt với nhau.
Nhưng bây giờ sự kết nối vững chắc đó dường như đã xuất hiện một vết rạn nứt nhỏ.
Huỳnh Hoặc không nói gì, cô chỉ chào tạm biệt Tuế Luật.
Cặp song sinh nhìn Beta làm họ có cảm giác kỳ lạ đó bước vào phòng, họ đứng yên lặng trên hành lang trong nửa phút, lần này anh trai mở miệng trước.
Tuế Luật cúi đầu: “Uống rượu không?”
Tuế Tự trả lời: “Được.”
Và Huỳnh Hoặc đóng cửa lại.
Hôm nay, cô đã biết được rất nhiều thông tin, bao gồm tinh thể có thể sửa chữa sức mạnh tinh thần của Alpha, người kế vị đang âm mưu chiếm quyền, và một cuộc tụ họp nguy hiểm của tinh tặc vũ trụ cần nhiều sức chiến đấu.
Làm sao cô lại vướng vào chuyện này!
[Thực ra, với thân phận là Omega duy nhất, cuộc sống của ngài sau này đã định trước là không thể yên ổn! Bây giờ tốt nhất là kiểm tra thuốc ức chế đi.] Hệ thống nhắc nhở, [Mặc dù tôi cũng rất muốn ngài đẩy nhanh tiến độ nhưng những Alpha ở đây thực sự quá tệ, chúng ta vẫn không nên mạo hiểm thì hơn.]
Trước đó, nghĩ rằng phải giấu kín không được phát hiện, Huỳnh Hoặc mất một lúc mới lục ra được những loại thuốc từ phòng khám trái phép, cô cầm ống tiêm nhỏ niêm phong trên tay, thấy trên đó ghi chỉ có hiệu lực trong 48 giờ, tiêm ngắn hạn có thể gây rối loạn kỳ dịch cảm.
“Thật là ngắn quá!”
Cô tính toán lại, thuốc Beta dùng để ngụy trang trước đây có lẽ chỉ còn hiệu lực chưa đến mười phút.
Thuốc tiêm và miếng dán có tác dụng khác nhau, Huỳnh Hoặc nhìn từng tác dụng và tác dụng phụ.
Thuốc D tiên sinh đưa, cô tạm thời không dám dùng, ai biết trong đó có pha thêm thứ gì kỳ quái không?
Cuối cùng, Huỳnh Hoặc chọn thuốc tiêm.
Tác dụng của miếng dán ức chế không phải là không tốt, chỉ là Omega thực sự đặc biệt, Huỳnh Hoặc không dám chắc có thể hoàn toàn ngăn chặn mùi hương của pheromone.
Xét đến việc trên con tàu này có quá nhiều tinh tặc nguy hiểm, thêm nữa cặp song sinh khi nghe đến Omega dù phản ứng không mạnh mẽ nhưng rõ ràng cũng có chút quan tâm, cô vẫn phải tiếp tục giấu thân phận của mình.
Ngay khi Huỳnh Hoặc chuẩn bị sẵn sàng để tiêm thì cửa đột nhiên bị đẩy mở từ bên ngoài.
"Tại sao không gõ cửa trước...!"
Huỳnh Hoặc giật mình, cô vội vàng ném ống tiêm trong tay vào ngăn kéo bàn, rồi nhìn về phía cửa.