Hành Trình Phát Triển Gia Đình Của Cô Thợ Tóc Xinh Đẹp

Chương 4: Những Ngày Học Nghề Tóc

Sau khi quyết định theo học nghề tóc, Trúc Quỳnh bắt đầu một hành trình mới đầy thử thách. Dù cô đã chuẩn bị tinh thần, nhưng bước vào một môi trường hoàn toàn mới khiến cô cảm thấy một chút bỡ ngỡ. Khác với những năm tháng học cấp 3, nơi mọi thứ đã quen thuộc và dễ dàng, tại học viện nghề tóc, Trúc Quỳnh phải làm quen với những yêu cầu khắt khe, những kỹ thuật mới và không ngừng rèn luyện để đạt được thành thạo. Đây là một con đường đầy gian nan nhưng cũng rất thú vị, nơi cô không chỉ học nghề mà còn khám phá ra những khả năng mới của bản thân.

Ngày đầu tiên bước chân vào học viện, Trúc Quỳnh cảm thấy mình thật nhỏ bé giữa những học viên khác. Các bạn học xung quanh cô có vẻ rất tự tin, ai nấy đều đã biết ít nhiều về nghề tóc, trong khi Trúc Quỳnh chỉ là một cô gái mới toanh, còn lúng túng với những dụng cụ nghề nghiệp. Dù vậy, cô không cảm thấy nản lòng mà chỉ có một quyết tâm vững vàng: phải cố gắng hết sức để không bị tụt lại phía sau.

Học viện tóc này có tiếng tăm trong thành phố, với những thầy cô giàu kinh nghiệm và chương trình đào tạo bài bản. Trong số các thầy cô, Trúc Quỳnh ấn tượng nhất với thầy Duy, một người thợ tóc nổi tiếng trong ngành. Thầy Duy không chỉ có kỹ thuật cắt tóc tuyệt vời mà còn là người rất tâm huyết với nghề. Mỗi khi thầy giảng dạy, học viên nào cũng chăm chú lắng nghe. Thầy luôn nhấn mạnh rằng, ngoài việc nắm vững các kỹ thuật cắt, uốn, nhuộm, một thợ tóc giỏi còn cần phải có cái tâm với nghề, phải luôn kiên nhẫn và tận tâm với khách hàng. Chính những lời dạy của thầy Duy đã khiến Trúc Quỳnh cảm thấy nghề tóc không chỉ là công việc mà còn là một nghệ thuật, một nghề đòi hỏi sự sáng tạo và đam mê.

Những ngày đầu tiên tại học viện, Trúc Quỳnh phải đối mặt với không ít khó khăn. Những bài học lý thuyết về cấu trúc tóc, da đầu, các loại hóa chất dùng trong việc chăm sóc tóc khiến cô đôi khi cảm thấy choáng ngợp. Nhưng điều khiến Trúc Quỳnh khó khăn nhất không phải là lý thuyết mà là việc học thực hành. Cô phải làm quen với kéo, lược, máy sấy, dụng cụ uốn tóc... tất cả đều rất mới mẻ và khó sử dụng. Mỗi lần cô cầm kéo cắt tóc, những ngón tay cô như mất đi sự linh hoạt, thao tác chưa được chuẩn xác. Tuy nhiên, không có gì có thể làm cô nản chí. Trúc Quỳnh biết rằng mọi thứ đều cần có thời gian, và cô chỉ cần kiên trì là sẽ làm được.

Một tuần sau, khi đã quen dần với các dụng cụ, Trúc Quỳnh bắt đầu thực hành cắt tóc thật. Lúc này, cô được phân công làm tóc cho một khách hàng đầu tiên trong lớp. Trái tim cô đập thình thịch khi nhìn thấy người khách là một cô gái xinh đẹp, tóc dài và mượt mà, nhưng lại rất khó tính. Cô ấy yêu cầu Trúc Quỳnh cắt một kiểu tóc ngắn và uốn xoăn bồng bềnh. Mặc dù đã học qua lý thuyết, nhưng khi bắt tay vào thực tế, Trúc Quỳnh mới thấy sự khó khăn. Những nhát cắt đầu tiên của cô không được như ý, tóc bị cắt không đều, thậm chí có chỗ còn quá ngắn. Cô không khỏi lo lắng và bắt đầu hoang mang.

Thấy vậy, thầy Duy bước đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng nắm tay Trúc Quỳnh, chỉ cho cô cách cầm kéo sao cho chính xác, cách phân chia tóc để cắt đều. Thầy không hề trách mắng, mà chỉ dặn dò cô kiên nhẫn hơn. Trúc Quỳnh hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại. Cô chậm rãi làm lại từng bước, dần dần tóc của khách hàng đã có hình dáng như yêu cầu. Sau khi hoàn thành, cô nhìn lại tác phẩm của mình, dù không hoàn hảo, nhưng ít nhất cũng đủ tự hào. Người khách nhìn tóc mình trong gương và nở một nụ cười hài lòng. Đó là một bước ngoặt lớn đối với Trúc Quỳnh.

Những ngày sau đó, cô tiếp tục được rèn luyện qua nhiều bài học thực tế, từ việc tạo kiểu tóc, uốn xoăn, làm tóc đám cưới cho đến việc học cách chăm sóc tóc. Tuy nhiên, không phải lúc nào mọi thứ cũng suôn sẻ. Một lần, trong khi làm tóc cho một khách hàng yêu cầu kiểu tóc duỗi thẳng, Trúc Quỳnh đã không làm đúng tỉ lệ nhiệt độ của máy, khiến tóc khách bị cháy xém ở một số chỗ. Lần này, cô cảm thấy rất xấu hổ và muốn bỏ cuộc. Nhưng thầy Duy lại đến động viên cô: “Không ai thành công mà không có sai sót. Quan trọng là học hỏi từ những sai lầm và không ngừng cải thiện bản thân. Nếu hôm nay con làm sai, ngày mai con sẽ làm đúng.”

Trúc Quỳnh cảm nhận được sự ấm áp và động viên từ thầy Duy. Những lời nói đó khiến cô thêm vững vàng và quyết tâm hơn bao giờ hết. Cô biết rằng nghề tóc không phải là một nghề dễ dàng, nhưng chỉ có nỗ lực, kiên trì và sự yêu nghề mới giúp cô vượt qua được tất cả.

Cùng với việc học từ thầy Duy, Trúc Quỳnh cũng kết bạn với nhiều bạn học trong lớp. Một trong những người bạn mà cô gắn bó nhiều nhất là Lan, một cô gái hiền lành và luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác. Lan và Trúc Quỳnh trở thành đôi bạn thân trong suốt thời gian học nghề. Lan là người luôn tạo động lực cho Trúc Quỳnh mỗi khi cô cảm thấy mệt mỏi hay muốn bỏ cuộc. Hai người chia sẻ nhau những bí quyết học nghề, cùng nhau tập luyện và luôn động viên nhau vững bước trên con đường đầy thử thách này.

Cuối cùng, sau hơn một năm học tập và thực hành, Trúc Quỳnh đã cảm thấy mình trưởng thành rất nhiều trong nghề tóc. Cô bắt đầu có thể tự tin tạo ra những kiểu tóc phức tạp, phục vụ những khách hàng khó tính, và đặc biệt là có thể tự mở một tiệm tóc nhỏ cho riêng mình. Dù có những ngày mệt mỏi, nhưng mỗi lần nhìn thấy khách hàng vui vẻ với mái tóc mới, Trúc Quỳnh lại cảm thấy hạnh phúc và tự hào về nghề mà cô đã chọn.