Sau Khi Đoạt Chức Vô Địch Esport, Tôi Đi Lái Cơ Giáp

Chương 5

Ánh đèn neon rực rỡ sắc màu chiếu sáng bầu trời đêm thành một khung cảnh lung linh. Dù chỉ nhìn thấy một góc của thành phố qua khung cửa sổ nhỏ hẹp này, nhưng Kỷ Minh Chúc vẫn có thể khẳng định nơi đây hoàn toàn không giống thành thị quen thuộc của cậu, vì thời đại cậu từng sống không có nhiều sản phẩm mang đậm hơi thở cyberpunk như vậy.

Còn cả giọng nói AI trong đầu cậu nữa...

"Cậu có thể bị gỡ bỏ không?"

Kỷ Minh Chúc khiêm tốn hỏi: "Tôi thật sự không quen khi có một giọng trực tiếp nói chuyện trong đầu, điều này làm tôi rất thiếu cảm giác an toàn."

"Hiểu rồi, có vẻ như ngài thuộc nhóm bảo thủ."

"Bảo thủ?"

"Nhóm bảo thủ cho rằng sự xuất hiện của các thiết bị đầu cuối cá nhân sẽ giám sát mọi hành động trong cuộc sống, là sản phẩm xâm phạm quyền riêng tư cá nhân, hết sức bài xích việc cấy ghép thiết bị này. Quan điểm này không hiếm gặp—mặc dù có nghiên cứu uy tín chỉ ra rằng thiết bị đầu cuối cá nhân rất an toàn, nhưng nhiều người vẫn mong muốn có cảm giác an toàn về mặt tinh thần."

Kỷ Minh Chúc nói: "Cậu nói cũng có lý, đúng lúc tôi là người thiếu cảm giác an toàn, vậy nên..."

"Thật xin lỗi."

Giọng nói trẻ con lại vang lên: "Tôi không thể tự mình gỡ bỏ, thiết bị đầu cuối của ngài được cấy ở phía sau gáy, cần phải tiến hành phẫu thuật sâu mới có thể loại bỏ—nhân tiện, chi phí phẫu thuật gỡ bỏ thiết bị đầu cuối dao động khoảng 31 vạn. Khoản này vượt xa số dư tài khoản cá nhân của ngài."

Kỷ Minh Chúc: "..."

"Ngoài chi phí, tỷ lệ thành công của phẫu thuật gỡ bỏ thiết bị đầu cuối cũng là yếu tố ngài cần cân nhắc."

Giọng nói trẻ con đầy lý lẽ nói: "Xét thấy dường như ngài đã xuất hiện triệu chứng mất trí nhớ và thiếu những kiến thức cơ bản của thế giới này, tôi đề nghị ngài giữ lại thiết bị đầu cuối. Với vai trò là một thiết bị hỗ trợ, tôi có đầy đủ chức năng có thể giúp ngài giải đáp nhiều thắc mắc."

Kỷ Minh Chúc bị thuyết phục: "Được rồi, vậy cậu hãy nói cho ta một số thông tin cơ bản về thế giới này đi."

Giọng nói trẻ con ngập ngừng một chút: "Xin lỗi, mô-đun ký ức của tôi bị thiếu, tạm thời không thể giải đáp."

"...Vậy còn về danh tính của tôi? Có thân nhân hay bạn bè gì không?"

"Xin lỗi, mô-đun ký ức của tôi bị thiếu, tạm thời không thể giải đáp."

"Người chế tạo cậu là ai?"

"Xin lỗi, mô-đun ký ức của tôi bị thiếu, tạm thời không thể giải đáp."

Kỷ Minh Chúc hiếm khi tức giận nói: "Vậy chẳng phải cái gì cậu cũng không biết sao!"

"Do nguyên nhân không xác định, cơ sở dữ liệu của tôi xuất hiện thiếu sót, cũng giống như ngài, bây giờ tôi cũng đang trong trạng thái hoàn toàn không biết gì cả."

Giọng nói vô hồn của cậu bé vang lên: "Nhưng ngài không cần lo lắng, tôi có thể tải dữ liệu qua mạng để lấy những thông tin cần thiết theo yêu cầu của ngài. Trước khi ngài tỉnh dậy, tôi đã bắt đầu quá trình thu thập dữ liệu, ví dụ như khuyến mãi phòng tập thể hình vừa rồi chính là thông tin tôi lấy được từ dữ liệu bản đồ."

Kỷ Minh Chúc luôn cảm thấy AI này có phần không đáng tin cậy, nhưng với tình cảnh hiện tại của mình, cậu hoàn toàn mù tịt về mọi thứ xung quanh, đành tạm thời chấp nhận: "Vậy cậu cứ tiếp tục tải đi."

"Được thôi."

Ngay khi giọng nói của AI vừa dứt, Kỷ Minh Chúc khẽ "xì" một tiếng, đưa tay lên ôm lấy sau gáy mình. Cậu cảm nhận được nơi này dường như vừa bị một dòng điện nhỏ chạy qua, cảm giác tê nhẹ thoáng qua rất nhanh.

Cậu tò mò sờ lên gáy mình, không cảm nhận được vật lạ nào, cũng không thấy vết thương hay vết sẹo nào. Có vẻ như công nghệ của thế giới này rất tiên tiến, ít nhất thì loại AI thông minh đến mức này trước đây cậu chỉ từng thấy trong phim ảnh.