Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ

Chương 46: Khách quý của lão tổ tông

Tương Ly hoàn toàn không có chú ý tới, ánh mắt nhìn thẳng chằm chằm Phó Thời Diên, nóng bỏng trực tiếp.

Người không biết, còn tưởng rằng cô đang mơ ước Phó Thời Diên.

Đúng lúc này, một bên khác lại đi xuống một người, người nọ héo héo rũ rũ.

Hạ Tân liếc mắt một cái nhận ra được, hắn chính là nam nhân trước đó bị Tương Ly nói có đào hoa sát!

Nhưng nhìn bộ dáng uể oải hiện tại của hắn ta …… Chỉ sợ là lão tổ tông lại nói đúng!

"Nhìn dáng vẻ, anh là thật sự gặp phải phiền toái." Tương Ly cũng thoáng nhìn Ôn Tử Thư, đạm nhiên nói.

Vẻ mặt Ôn Tử Thư xám xịt, nghe được lời này, lại oa một tiếng khóc lên, "Đại sư, đại sư cô mau giúp tôi!"

Hạ Tân: "……"

Người này sao so với tôi còn nhát hơn vậy?

"Đổi một chỗ nói chuyện đi." Ánh mắt Tương Ly một lần nữa thả lại trên người Phó Thời Diên, "tôi cảm thấy, anh cũng có chuyện muốn nói với tôi."

Phó Thời Diên nghe vậy, không thể thấy mà nhướng mày, sau đó khóe môi giơ lên một ít độ cung, "Đại sư quả nhiên thần cơ diệu toán."

"Khen tặng thì thôi đi, chỉ cần anh đáp ứng điều kiện của tôi, sự tình của anh, tôi đều có thể giúp anh giải quyết."

Ánh mắt Tương Ly càng thêm cuồng nhiệt.

Đoạn Kiếm Xuyên và Ôn Tử Thư đều cảm thấy ánh mắt cô thật đáng sợ, như là thập phần si mê Phó Thời Diên.

Tuy nhiên……

Tương Ly xác thật si mê, nhưng không phải si mê Phó Thời Diên, mà là khí vận trên người Phó Thời Diên.

Người có khí vận tốt như vậy, cô xác thật là lần đầu tiên thấy.

Không cần lãng phí.

Phó Thời Diên đối thượng với ánh mắt cuồng nhiệt kia của Tương Ly, ngược lại càng thêm có hứng thú, nói: "Vậy mong đại sư hỗ trợ."

Tương Ly cong môi cười, nói với Hạ Tân: "Mở cửa."

Hạ Tân nhìn túi lớn túi nhỏ trong lòng ngực chính mình, lâm vào trầm mặc.

Nhưng hắn cũng không thể bảo Tương Ly đi mở cửa, rốt cuộc chìa khóa ở trên người mình.

Hắn chỉ có thể ôm đồ, gian nan đi đến cổng lớn Kiêu Dương Quan, giơ ra một bàn tay lấy chìa khóa, thật vất vả mở cửa ra.

"Các vị, mời vào." Hạ Tân đẩy cửa ra, thở hổn hển một hơi, nói.

Tương Ly làm thủ thế với Phó Thời Diên, tiện đà xoay người đi trước tiến vào Kiêu Dương Quan.

Đoạn Kiếm Xuyên nhìn bộ dáng Tương Ly, tổng cảm thấy có chút quái dị, nhỏ giọng đứng ở bên người Phó Thời Diên nói: "Anh ba, vẫn nên cẩn thận thì hơn."

"Không sao, cô ấy sẽ không hại anh."

Phó Thời Diên nhàn nhạt nói xong, cất bước đi theo vào trong.

Đoạn Kiếm Xuyên hung hăng nhăn mày, không biết vì sao Phó Thời Diên lại tin tưởng Tương Ly như vậy.

Không khỏi nhìn về phía Ôn Tử Thư.

Hắn một phen khoác lấy bả vai Ôn Tử Thư, hỏi: "Anh ba và cô gái kia là quan hệ gì?"

Ôn Tử Thư vừa muốn theo sau, bị hắn kéo cho lảo đảo, trợn mắt với hắn, "Có thể có quan hệ gì! Còn không phải bởi vì, quan chủ này nói chuyện thật sự thực linh nghiệm sao? Chuyện trước đó anh ba gặp lửa sẽ xảy ra chuyện, tôi gặp phải đào hoa sát, cô ấy đều nói chuẩn! Người lợi hại như vậy, khẳng định không phải người xấu!"

Nói cách khác, căn bản không cần ra tiếng nhắc nhở bọn họ.

Nếu như không có cô nhắc nhở, nổ mạnh, bọn họ đã chết thẳng cẳng.

Ôn Tử Thư hiện tại rất tin tưởng Tương Ly, nói xong đẩy Đoạn Kiếm Xuyên ra, liền tung ta tung tăng đi vào theo.