Thẳng Nam Xuyên Vào Vạn Nhân Mê Tu La Tràng

Chương 8

Chu Bạc Vân dừng lại, liếc nhìn người đàn ông cao lớn, "Anh à, chiều hôm qua anh mới gặp người đàn ông này đầu tiên ở cửa quán cà phê. Mới biết người này có nửa ngày, anh chắc chắn muốn cưới người này à?"

"Em phái người theo dõi anh." Chu Vân Sâm phản ứng lập tức, trừng mắt nhìn cậu.

"Không, vấn đề không phải cái này." Chu Bạc Vân không vội bào chữa cho mình, bình tĩnh quay lại chủ đề lúc nãy, "Vấn đề là anh ta là đàn ông, hơn nữa xuất hiện quá đáng ngờ, rõ ràng anh ta đến đây vì Chu gia."

"Ừ..." Chu Đình Xuyên liếc qua ba người đàn ông trước mặt.

Sau đó, ông nhắm mắt trầm tư một lát rồi nói: "Bạc Vân nói đúng, Chu Vân Sâm luôn là người làm việc theo cảm tính, tùy tiện đem một người không rõ danh tính về nhà cũ Chu gia này!"

Vừa nói, Chu Đình Xuyên vừa vỗ mạnh vào chiếc đệm, như thể mọi sự bất mãn của ông đối với đứa con trai lớn của mình vào lúc này bùng nổ.

"Đúng vậy anh trai, ít nhất chúng ta cần phải điều tra rõ ràng tình huống của anh ta trước rồi bàn chuyện kết hôn sau."

Chu Bạc Vân cũng nói thêm vào.

Sau đó, vừa dứt lời liền ngẩng đầu nhìn người đàn ông trung niên đang đợi trong góc ra lệnh: "Quản gia Triệu, mời vị tiên sinh này tới sảnh phụ trước."

Họ đột nhiên bắt tay hợp tác để đuổi Phó Thời Vũ đi, cũng giống như những mẹ chồng độc ác trước đây, họ đối với anh phản kháng và chán ghét.

Phó Thời Vũ nghe vậy càng cảm thấy có gì đó không ổn, liền lén mở thanh tiến độ.

Nhìn hướng đi của việc này, không thể tin được!

Tại sao mức độ hảo cảm của Chu Đình Xuyên đang dần dần đi xuống?!

Đồng tử của Phó Thời Vũ mở rộng theo biên độ khó nhận biết, ánh mắt anh nhìn chéo về phía Chu Bạc Vân ở đối diện. Những ngón tay anh lặng lẽ giấu sau lưng bắt đầu bấm điên cuồng.

Đệt, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tại sao không thể nhấp vào thanh hảo cảm của Chu Bạc Vân?

Giống như có bug, đầu ngón tay của anh lắc lư trên không trung, cho dù anh có bấm mở và tắt thanh tiến độ bao nhiêu lần đều không thấy được thanh hảo cảm của Chu Bạc Vân.

Loại tình huống không hiện ra thanh trạng thái này chỉ xảy ra với hai trường hợp, một là phụ nữ còn hai là nhân vật chính thụ.

Điều này có nghĩa là họ sẽ không bị ảnh hưởng bởi hệ thống, sẽ không có ấn tượng tốt về Phó Thời Vũ ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tuy nhiên, Chu Bạc Vân chắc chắn không phải vai chính thụ, nên khả năng duy nhất chỉ còn là ——

"Em trai của anh có từng chuyển giới trước đây không?"

Phó Thời Vũ vội vàng di chuyển bàn tay đang bị Chu Vân Sâm nắm chặt, trầm giọng hỏi.

Chu Vân Sâm nghe xong lời này, lạ lùng nhìn anh một cái, sau đó buông tay anh ra.

Chu Vân Sâm quay đi, cau mày: "Em đang nói gì vậy..."

Phó Thời Vũ thấy anh đột nhiên do dự, không thể ngồi yên, đưa tay mở thanh tiến độ.

Ôi má ơi!

Tại sao độ hảo cảm của tra công lại từ 100% xuống 80%!

Đệt, gϊếŧ tôi đi!

Cùng lúc đó, Chu Bạc Vân ngồi đối diện cũng nghe thấy lời của anh.

Có thể nhìn bằng mắt thường, khuôn mặt Chu Bạc Vân dần trở nên u ám hơn.

Lông mày dày của cậu nhíu lại, vẻ tức giận hiện lên trên khuôn mặt sâu thẳm của anh ta.

"Anh trai, anh mang loại người nào về vậy!"

Lời cậu vừa dứt, Phó Thời Vũ thấy thanh hảo cảm trên đầu Chu Vân Sâm đang giảm xuống nhanh chóng.

Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy?

Phó Thời Vũ phàn nàn trong lòng.

Ngay khi Phó Thời Vũ bắt đầu hoảng sợ, bụng anh lại réo lên, khiến Phó Thời Vũ muốn nổ tung ở đây.

Trước khi độ hảo cảm của tra công giảm xuống, Phó Thời Vũ vội vàng ôm bụng, giả bộ khuôn mặt tái nhợt một lần nữa, khuôn mặt lúa mì bị nghẹn đến mức đỏ bừng.

"Chu Vân Sâm, tôi chịu không nổi nữa, bụng đau quá, mau đưa tôi đi bệnh viện!"

Nghe thấy giọng nói khàn khàn, Chu Vân Sâm lập tức nhìn qua.

Dù nói gì đi nữa, Chu Vân Sâm cũng sẽ mềm lòng khi nhìn thấy vẻ đau đớn và yếu đuối hiếm có trên mặt Phó Thời Vũ.

Chu Vân Sâm vội vàng hét lên: " Quản gia Triệu! Mau gọi bác sĩ Bạch! Nhanh chóng kiểm tra cho em ấy!"