Chu Vân Sâm theo bản năng đưa tay ra nhưng sau khi nhận ra Phó Thời Vũ cố ý tránh né, liền thu tay lại đặt sau lưng, sóng vai cùng anh đi vào.
Lần này họ về nhà chính của gia đình Chu Vân Sâm để thông báo với mọi người một việc, Chu Vân Sâm đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình và muốn kết hôn với người đàn ông này, ngay cả khi đoạn tuyệt quan hệ với gia đình hắn cũng không sợ.
Người giúp việc trong nhà nghe tin đại thiếu gia về nên sáng sớm đã đợi ngoài sảnh, họ cũng đã quét dọn phòng cho hắn.
"Đại thiếu gia, vừa nghe ngài về tới, lão gia đã bảo chúng tôi chuẩn bị món chè gồm yến và nấm tuyết mà ngài thích. Nó đã được giữ ấm cho ngài, nếu để nguội sẽ không tốt."
Chờ đại thiếu gia và người đi cùng hắn ngồi xuống, mẹ Vương - người quản lý gia đình lập tức đi tới bưng cho họ hai tách trà.
"Làm phiền mẹ Vương rồi."
Chu Vân Sâm nhấp miệng cười cười, khuôn mặt tuấn tú quyến rũ của anh giống như bông hoa hải đường đang nở rộ vào mùa thu, lộng lẫy và mê hoặc đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Mẹ Vương cười mắng: "Sao lại phiền ta? Đây là lão gia yêu cầu."
"Vâng." Chu Vân Sâm nhịn cười, có chút mất tự nhiên, "Bố con đâu, bây giờ phải dậy rồi đúng không?"
"Trong thư phòng, quản gia Triệu đã lên kêu rồi."
Mẹ vương vừa nói lời này, lại nhìn Chu Vân Sâm thêm vài lần, suy nghĩ một lúc lâu rồi quyết định nói ra.
"Cậu không biết, tuy mấy năm nay cậu không ở nhà nhưng ngày nào phòng cậu cũng được quét dọn sạch sẽ, lão gia nghĩ bất kỳ lúc nào cậu về đều có thể ở trong đó."
Chu Vân Sâm phớt lờ hàm ý trong lời nói của bà, quay đầu nhìn Phó Thời Vũ bên cạnh, nụ cười đã biến mất bây giờ lại xuất hiện trên gương mặt hắn.
Hắn nhẹ nhàng nói: "Khi nào có thời gian sẽ đưa em lên phòng của anh, có thể sẽ thấy những bức ảnh cũ. Lúc đó đừng có mà cười anh."
"Ồ."
Phó Thời Vũ trả lời, tập trung quan sát đồ đạc trong phòng khách, thấy những bức ảnh trên tường có chút kỳ lạ, chẳng hạn như bức ảnh gia đình được chụp gần đây nhất chỉ có bốn người đàn ông.
Phó Thời Vũ hỏi: "Mẹ anh đâu?"
Chu Vân Sâm lạnh lùng trả lời: "Đã chết."
Phó Thời Vũ trong lòng hoảng hốt, lại hỏi "Vậy mẹ kế thì sao?"
"Bố anh là người chung thủy, giữ bản thân và hứa suốt đời sẽ không kết hôn. Biết rõ sẽ như thế này thì tại sao ông ấy lại đi đến đó..."
Âm thanh của Chu Vân Sâm phàn nàn vang lên không ngừng nhưng Phó Thời Vũ không có tâm tình để nghe.
Đệt, sao hệ thống chết tiệt kia không có viết cái này!
Bây giờ, kế hoạch của anh có thể bị đảo lộn hoàn toàn.
Trong cốt truyện của thế giới này, với tư cách là một gia tộc danh giá, tư tưởng truyền thống đã ăn sâu vào Chu gia, không đồng tình với việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới. Họ luôn tự nhiên coi Chu Vân Sâm như căn bệnh ung thư trong gia đình, chỉ cho phép hắn xuất hiện trong một số dịp quan trọng để giữ thể diện.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao vai chính thụ vẫn luôn không có cách nào chuyển sang người yêu chính thức, chỉ có thể làm chim hoàng bị bao dưỡng.
Như vậy, theo cách làm trước đây, Phó Thời Vũ dự định lợi dụng "độ hảo cảm" của Chu Vân Sâm về mình để khiến hắn vì yêu mà cãi nhau với người nhà, đẩy nhanh mâu thuẫn với gia đình, rời khỏi thân phận "con trai cả của Chu gia" có lợi thế nhất của hắn.
Trong kế hoạch này có một nhân vật vô cùng quan trọng, đó là "mẹ chồng ác độc".
Người mẹ giàu có của tra công cặn bã không bị hệ thống ảnh hưởng nên theo lẽ thường tình sẽ có ác cảm với Phó Thời Vũ vì đã làm đảo lộn con trai bà.
Ở các thế giới trước, thường mẹ của tra công sẽ tát vào mặt Phó Thời Vũ khi họ công khai mối quan hệ của mình.
Mẹ tra công: "Đây là 50 triệu, lập tức rời xa con tôi!"
Phó Thời Vũ: "Không thành vấn đề!"
Sau đó, tra công sẽ tìm thấy anh đang chuẩn bị rời đi, sau lưng là mẹ hắn.
Tra công: "Anh trả gấp đôi số tiền mẹ anh đưa. Hãy ở bên anh!"
Phó Thời Vũ: "Được!"
Bằng cách này, Phó Thời Vũ không chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ mà còn lời được hai khoản tiền khổng lồ.