Sổ Tay Hướng Dẫn Hoa Ăn Thịt Người Tu Tiên Ở Tinh Tế

Chương 25: Chúng ta cùng nhau nấu cơm giã ngoại đi

Diệp Đường lấy khí thế không biết sợ, trực tiếp cùng mấy chục đầu thất phẩm Cự Linh dương lông dài chính diện tương ngộ!

Vốn tưởng rằng sẽ là hình ảnh hung hiểm, trên thực tế lại là cái dạng này ——

Diệp Đường hùng hổ chém một kiếm vào trên đùi dê đầu đàn chạy trốn nhanh nhất, đồng thời rót linh lực vào thân kiếm…… Sau đó, tước xuống dưới một dúm lông dê trắng trắng.

Càng quan trọng là —— mẹ nó, chẳng sợ Cự Linh dương so Cự Linh heo hình thể nhỏ hơn, cũng phải cao chừng năm sáu mét a! Diệp Đường thân cao liền chi ngang một chân của nhân gia Cự Linh dương, cũng chỉ có thể chém chân…… Trên thực tế cùng Diệp Đường dự đoán vẫn là có điểm khác biệt, cậu chỉ chém tới lông chân của nó.

Mặc Diễm khẩn trương,tùy thời chuẩn bị dùng linh lực kiếm khí từ miệng , vuốt linh dương cứu tiểu yêu tu, lại phát hiện Cự Linh dương dẫn đầu nghển cổ trường kêu, ra lệnh: “Mị mị mị mị mị ——”

Đại gia dựa theo tuổi tác lớn nhỏ xếp thành hàng! Cỏ cỏ ăn ngon chỉ có một cây nhỏ! Phải ăn tiết kiệm! Mỗi dương liếʍ một chút, nếm một chút vị cỏ! Sau đó lại từ lão đại ta đây bắt đầu, mỗi dương ăn một cái miệng nhỏ, thẳng đến ăn xong mới thôi!

Phía sau nó một đống lớn Cự Linh dương đều khẩn cấp phanh lại, ngừng chân.

Sau đó, cách Diệp Đường gần nhất Cự Linh dương dẫn đầu cúi cái đầu cao lớn xuống, thập phần nhiệt tình mà mở ra lông xù xù miệng rộng, hướng về phía Diệp Đường vẫn đang vì mình chỉ chém tới lông dê mà vẻ mặt mộng bức ở trên mặt liếʍ một ngụm.

Diệp Đường:…… A phi phi phi! Sao lại thế này, cậu chỉ cảm thấy trên mặt mình nóng lên, trước mắt tối sầm, sau đó là mặt dính đầy cảm giác ướŧ áŧ vị cỏ xanh tanh tưởi!

Đến lúc Diệp Đường nhận ra được mình là bị Cự Linh dương liếʍ một ngụm vẫn là bởi vì ——

Dê đầu đàn đột nhiên miệng sùi bọt mép, ngã xuống trên mặt đất, một bộ động kinh, à không, ngộ độc thức ăn ……

Dê đầu đàn cố dùng chút sinh mệnh còn lại cố gắng phát ra tiếng hét cuối cùng: “Mị ~ mị, mị…… Mị —— mị!”

Trời ơi, đây là một cây cỏ có độc! Đừng ăn!

Nhưng mà đàn dê chỉ số thông minh thấp lại không tin, cảm thấy lão đại khẳng định là đang lừa chúng nó, muốn độc chiếm cỏ ngon, loại sự tình này trước kia chúng nó lại không phải chưa từng trải qua!

Vì thế, dương đàn thấy lão đại nhà mình ngã xuống sau, từng cái đều như điên rồi mà đồng loạt ùn ùn mà lao về Diệp Đường!

Diệp Đường bị dê đầu đàn liếʍ mặt, hiện giờ đang liều mạng ngưng tụ thủy cầu rửa mặt!

Cảm giác được rất nhiều dê nhảy lại đây, Diệp Đường cuống quít mà trốn tránh, xác định trên mặt khôi phục sạch sẽ thoải mái thanh tân sau, cậu lại ngưng tụ ra một cái thủy cầu, uống một hớp nước lớn, sau đó quay đầu hướng về phía đàn dê phun ra——

Pha loãng rất nhiều nước miếng rồi, lực sát thương hẳn sẽ không mạnh như trước nữa đâu nhỉ?

Sự thật chứng minh, Diệp Đường vẫn là quá xem nhẹ chính mình, thân là Thiên Phẩm yêu thực trong truyền thuyết, là độc có lực sát thương thiên hạ đệ nhất, đàn Cự Linh dương bị Diệp Đường thực không văn minh mà phun đầy người nước súc miệng, ngã xuống đất, run rẩy, liền giống dê đầu đàn mị mị mị đến thời gian hai kêu câu di ngôn đều không có, tắt thở!

Diệp Đường hiện giờ trong mắt đều là lẩu thịt dê, dê nướng nguyên con, canh thịt dê, cũng bất chấp giấu dốt, có dọa người khác hay không!

Dù sao ở ngay từ lúc dê đầu đàn tìm đường chết đối với cậu liếʍ mặt xong bị độc chết lúc sau, cậu cũng không có gì hình tượng đáng nói! = 口 =

Diệp Đường bắt đầu liều mạng uống nước, sau đó đem nước súc miệng hóa thành khói độc đầy trời, phun ra hướng về phía một tảng lớn trắng bóng Cự Linh dương.

Nhóm Cự Linh dương tre già măng mọc mà ngã xuống Diệp Đường trước mặt, một đống núi thịt, thoạt nhìn ngon cực kỳ, từng tiếng thê thảm “mị mị mị” , ở trong tai Diệp Đường, lại bị tự động chuyển hóa thành “Ta ăn ngon!” “Ta ăn ngon hơn!” “Ăn ta ăn ta!”

Diệp Đường: Hảo hảo hảo, đều ăn, từng cái tới a, không cần cấp!

Đi theo đuôi đội, thân hình chỉ có lớn hai mét một con “tiểu dương”cuối cùng, nhìn đến thúc thúc a di các ca ca tỷ tỷ phía trước đều ngã xuống, cuối cùng cũng tỉnh tảo lại sau một hồi, “Mị mị mị” kêu khóc xoay người chạy mất!

Diệp Đường lúc này đã hoàn toàn thả bay mình, căn bản quên còn có cái Minh Diễm ở cách đó không xa nhìn, cậu bay nhanh mà vọt lên, gắt gao ôm lấy chân “tiểu dương” hai mét, giữ chặt lông dài tuyết trắng trên người Cự Linh dương không cho nó đi, tận tình khuyên bảo mà thuyết giáo nói: “Nướng dê con mới ăn ngon đâu, chạy nhanh như vậy làm cái gì? Liền tính không bị ta ăn, các ngươi sớm hay muộn cũng muốn bị mặt khác yêu thú ăn, hoặc là cuối cùng hóa thành yêu thực phân bón, còn không bằng tiện nghi ta, có thể ở trong bụng ta đoàn tụ cùng người nhà ngươi nha!”