*
Phi thuyền mà Diệp Đường đang điều khiển quả không hổ danh là sản phẩm của thời đại Tinh Tế, có định vị bản đồ tinh hệ, chỉ cần cài đặt điểm đến và không ngừng truyền linh lực vào là có thể tự động điều khiển.
Nếu có linh thạch, cũng không cần truyền linh lực vào, đáng tiếc, toàn bộ linh thạch trong các thiết bị trữ vật của tu sĩ đã bị Cửu U Thực Linh tham ăn kia, dù không thể tiêu hóa, nó cũng ngậm trong miệng như kẹo mà ăn, hấp thụ hết linh lực rồi. ヽ(´ー`)┌
Hồi tưởng lại hình ảnh trong ký ức, cảnh Cửu U Thực Linh La dùng xúc tu ôm lấy linh thạch mà hút lấy hút để, thật sự là khiến mắt cay không chịu nổi… Diệp Đường cảm thấy, thứ mình cần kiềm chế không chỉ đơn giản là việc ăn thịt người thôi đâu, đậu má, lúc đói thì đừng nói tới những yêu thực khó nuốt, ngay cả đá cũng không tha, này thân thể cơ khát đến mức nào vậy chứ!
Trước đây, khi đọc tiểu thuyết, mỗi lần thấy trong các truyện tiên hiệp, nhân vật đi đến một nơi nào đó phải bay mất mười ngày nửa tháng, thậm chí vài tháng trời, Diệp Đường luôn nghĩ: “Thề luôn, không lạc đường à? Giữa trời đất bao la, làm sao mà xác định phương hướng chính xác được chứ?”
Tốc độ như vậy cảm giác còn không nhanh bằng lúc còn ở Trái Đất, bay qua nửa vòng Trái Đất bằng máy bay chỉ mất hơn chục tiếng, dù thế giới tu tiên có rộng lớn đi chăng nữa, tốc độ của linh khí không phải nên càng nhanh hơn sao?
Thảo luận một phen với cô bạn thân, đưa ra kết luận: Dù sao tuổi thọ của họ cũng tính bằng trăm năm, nghìn năm, thậm chí vạn năm, dù sao cũng phải tìm chút việc để gϊếŧ thời gian đi!
Chính là trong mắt Diệp Đường, việc kéo dài tuổi thọ bằng tu tiên không phải là để… tạo ra môn ngự kiếm phi hành sao, nói trắng ra là cứ đứng bất động ngu ngốc trên thân kiếm dãi nắng dầm mưa mấy ngày trời mới tới nơi, ngày thường giải trí nếu không phải đả tọa thì chính là đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ… Cảm giác hạnh phúc quá thấp, chỉ số không an toàn cao ngất ngưởng, sống lâu như thế thì thú vị cái khỉ gì?
Này đây, Diệp Đường mới nảy ra ý tưởng kết hợp thế giới tu tiên và thế giới tinh tế hai cái nguyên tố hoàn toàn bất đồng, để viết nên thế giới mà có thể dùng thần thức truy cập mạng, dùng linh lực điều khiển phi thuyền vũ trụ, pháp bảo đấu với pháo hạt, trường bào giản dị kết hợp cùng áo sơ mi, quần tây, cả váy ngắn. Một thế giới vừa có môn phái tu tiên cao thượng, vừa có lớp đào tạo cơ bản tu tiên mười năm để trúc cơ, khóa học tăng tốc ba mươi năm để kết đan, tạo nên bối cảnh tu tiên khoa học hài hòa.
Dù thế giới mà cậu xuyên qua được xây dựng dựa trên khung cốt truyện cậu viết trong 《Tinh tế chi tu tiên 》 , Diệp Đường cũng không rõ nó sử dụng nhiều ít bao nhiêu phần, liệu chỉ dùng khung thiết lập cơ bản, hay cả sự phân bố thế lực, cục diện các môn phái quan trọng và nhân vật đều được lấy từ trong truyện tiếp tục sử dụng đâu?
Diệp Đường hỏi hệ thống, hệ thống giả thành cái nút không chịu nói, làm chính cậu chậm rãi thăm dò, nói đây cũng là một loại lạc thú.
Điều khiển phi thuyền bay ba giờ sau, Diệp Đường tới thành thị nhân loại trên Hắc Sâm tinh cầu.
Hắc Sâm tinh cầu chỉ là một viên tinh cầu tài nguyên nhị cấp bình, chủ yếu để nhân loại dưới Nguyên Anh kỳ lấy làm nơi rèn luyện, thành thị khoa học kỹ thuật ở đây phát triển trình độ cũng không cao, tên kêu “Hắc Sâm thành” , cửa thành có cao cao tường vây cùng hàng rào điện cường lực, còn phối trí cameras mini hồng ngoại rà quét, toàn bộ thành thị đều bố pháp trận cấm phi hành khổng lồ, có thể hữu hiệu phòng ngừa yêu thú dưới Kim Đan xâm lấn, tụ tập hoặc là có người nhập cư trái phép , hệ thống thành thị đều có thể kịp thời phát ra cảnh báo.
Ngoài cửa thành, còn có một tảng lớn “sân bay” trống trải, còn quy hoạch lớn nhỏ bất đồng khu vực đỗ phi hành Linh Khí, là chỗ để tu sĩ nhân loại tới núi sâu rèn luyện và nhà thám hiểm dừng chân, thu hồi phi hành Linh Khí trong tay bọn họ.
Vào cửa thành còn phải xếp hàng giao linh thạch, không thích mang nhiều linh thạch thì có thể xoát thiết bị thông tin trả tiền.
Nhưng mà Diệp Đường không xu dính túi, cũng không có thiết bị thông tin ……
Cậu thấp thỏm hồi lâu, mới khẽ cắn môi đi qua, tính toán thật sự không được, liền dùng thiết bị hoặc là vật phẩm bên trong túi trữ vật thay thế phí vào thành phí, cậu nhớ rõ ở giả thiết thế giới, thiết bị trữ vật không gian thuộc về hàng xa xỉ, đặc biệt là không gian càng lớn, càng đáng giá, nhưng mà, trên người cậu có tới trăm cái (…… Xem ra nguyên Cửu U Phệ Linh La quả nhiên bị thiên lôi đánh chết là không oan, ăn đủ nhiều).
Theo càng tới gần cửa thành, gặp được càng nhiều người, Diệp Đường tổng cảm thấy trong không khí tràn ngập một cổ khí vị thơm ngào ngạt, quỷ dị mà cảm thấy bụng giống như có chút đói, không tự giác mà nuốt nuốt nước miếng.
Càng tới gần cửa thành, bên người người nhiều lên, Diệp Đường phát hiện trong phạm vi 10 mét, gặp được, người nhìn về phía cậu ánh mắt đều sẽ trở nên có điểm dại ra, động tác chậm chạp…… hiện tượng này chủ yếu là phát sinh ở nam tính trên người, các vị nữ sĩ sẽ dùng ánh mắt đặc biệt lộ vẻ kỳ quái nhìn cậu, cũng sẽ không tới gần, mà là vòng qua.
Diệp Đường không rõ nguyên do mà sờ sờ mặt, nghĩ thầm, chẳng lẽ là trên mặt cậu có chỗ nào bẩn sao? Không nên a, cậu chính là đã trải qua kim quang tẩy lễ, toàn thân trên dưới từ trong ra ngoài đều thực sạch sẽ!
Thẳng đến người qua đường tu vi cao nhất ở đây, đại khái là Kim Đan hậu kỳ nhìn mập mạp đáng khinh phục hồi tinh thần lại đầu tiên, hắn mập mặt đỏ lên, khóe môi không tự giác mà phân bố ra hư hư thực thực chất lỏng như nước miếng, động tác phi thường nhanh, chuẩn, tàn nhẫn, hướng Diệp Đường bay đến, trong miệng ồn ào: “Mỹ nhân a, ngươi là thực là người đẹp nhất mà ta thấy! Thật kỳ quái, ta trước kia rõ ràng không yêu nam nhân…… Tiểu mỹ nhân ngươi dùng linh lực hương hoa nào? Thơm quá nha, ta có thể hay không cùng ngươi kết giao làm bằng hữu……”
Cũng may hiện giờ Hóa Hình Kỳ ( tương đương với nhân loại Nguyên Anh kỳ ) —— Diệp Đường động tác phi thường nhanh nhạy mà tránh thoát.
Nhưng phiền toán là, có mập mạp đi đầu sau, quanh thân mười mấy cái nam nhân tất cả đều vây đổ lại đây, hơn nữa đều là vẻ mặt dê xồm, cầu kết giao…… Nói đúng ra là cầu bắn chim đáng khinh ……(ノಠ益ಠ)ノ
Diệp Đường cảm giác mình thật giống như thấy được từng cái đầu heo thơm ngào ngạt mắt lắc lư trước mặt, còn ngốc hề hề mà kêu “Ăn ta ăn ta, mau tới ăn ta”!
Làm sao bây giờ, bụng đột nhiên trở nên càng đói, cậu cảm giác có chút không thể khống chế tay, phi thường muốn đem tay biến trở về xúc tua, sau đó dùng giác hút có răng nanh, đem nhóm “đầu heo” trước mặt ăn hết ngay tại chỗ……
Diệp Đường bị ý niệm “đặc biệt muốn ăn người” tình lình nảy ra dọa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, “A ——” mà hét lên một tiếng, vội vàng xoay người liền chạy!
Bọn nam nhân bị hương khí trên người Diệp Đường liền như chó Teddy thấy tuyệt thế mỹ nhân, tất cả đều tung ta tung tăng mà chạy theo, đuổi ở phía sau Diệp Đường!
Diệp Đường một bên giơ chân liều mạng chạy, một bên ở ý thức hỏi hệ thống: “Sao lại thế này? Vì cái gì bọn họ như trúng xuân dược liều mạnh thế?”
Hệ thống xem đến sung sướиɠ, lại cảm thấy đường đường một thế hệ yêu hoa vương bị một đám “đồ ăn” tu vi so với cậu tu vi đều thấp hơn đuổi theo chạy hình ảnh có chút cay mắt, tức giận nói: “Ngươi quên à, ngươi tự mang thể chất mị hoặc vạn nhân mê, trên người của ngươi phát ra hơi thở, đối với nam nhân có tu vi so ngươi thấp hơn tới nói, ngươi căn bản chính là xuân dược cực mạnh tồn tại! Đặc biệt là những những hang người tâm chí không kiên định!”
Diệp Đường:…… Loại này bản lĩnh nghe cũng ngầu đấy, nhưng mà, cậu một chút đều không muốn có a , trời ơi!
Diệp Đường chạy một lúc phát hiện vẫn là không ném rớt đám người phía sau, làm một đóa yêu hoa, điểm nhanh nhẹn vốn dĩ liền không cao, vẫn là ỷ vào cấp bậc cao mới miễn cưỡng không bị đám đầu heo phát xuân bắt lại.
Nghĩ đến đầu heo thơm ngào ngạt, Diệp Đường lại nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, bụng còn đặc biệt phối hợp mà” thầm thì” kêu lên, nhịn không được quay đầu lại đối nhóm đầu heo nam quát: “Đậu má, lại đuổi theo, lão tử liền đem các ngươi ăn hết bây giờ!”
Tên mập mạp Kim Đan kỳ cầm đầu tức khắc thực dâʍ đãиɠ mà nở nụ cười, một bên chạy một bên vươn tay tới làm động tác mời: “Tới nha tới nha, tiểu mỹ nhân, mau tới ăn ta nha……”
Ngay sau đó, hắn vươn đầu ngón tay chạm đến đuôi tóc dài phiêu dật của tiểu mỹ nhân, bỗng nhiên………… biến thành Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trơn bóng.
“Ngao ngao ngao ——”
“A a a ——”
Hai tiếng thét chói tai, một cái là đến từ đầu ngón tay nháy mắt không có huyết nhục ăn đau ngao ngao kêu —— mập mạp, một cái là đến từ phát hiện chính mình liền tóc cũng có thể không tự giác mà “hút” vật sở hữu linh lực ——Diệp Đường!
Hương vị giống như thật sự là…… cũng khá ngon! Liền cùng đầu heo trong tưởng tượng giống nhau như đúc!
Chính là…… Phi phi phi, quá ghê tởm! Hù chết bổn bảo bảo!
Diệp Đường bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, tốc độ đã chậm rồi đột nhiên như gắn động cơ! Vèo vèo vèo nhanh hơn gấp đôi!
Mà đám nam nhân bị hơi thở trên người Diệp Đường không tự giác hấp dẫn các nam nhân bị một màn khinh người này dọa, sợ tới mức phục hồi lại tinh thần, đặc biệt là cái tên mập mạp đáng khinh vừa rồi còn nhiệt tình mời tiểu mỹ nhân “tới ăn”, che lại tay gào đến tê tâm liệt phế —— này mỹ nhân cũng quá hung tàn, thật đúng là “ăn” a!
Nửa giờ sau, Diệp Đường tránh ở dòng suối trong rừng rậm cách Hắc Sâm thành gần nhất, liều mạng nôn khan, sau đó nhìn thấy chỗ bị nước miếng cậu lây dính, cỏ xanh nháy mắt khô héo.
Diệp Đường:……… ( ̄□ ̄;)
Diệp Đường đành đổi thành cúi người, ở dòng suối, rửa sạch chút tóc vừa rồi không cẩn thận bị ngón tay mập mạp đυ.ng vào.
Sau đó, trong dòng suối phạm vi 10 mét nháy mắt nổi lên tới điều trợn trắng mắt cá chết.
Hệ thống: “Ngươi vừa rồi không phải một bên chạy một bên ồn ào hảo đói sao, đây, ăn đi.”
Diệp Đường:………… Đậu má ai sẽ đối với đống cá chết này đó bị nước gội đầu của mình độc chết muốn ăn a! (╯°□°)╯