Diệp Bất Phàm cúi đầu, thoáng lộ ra chút áy náy. Quả nhiên, ngay sau đó hệ thống lại vang lên thông báo:
【Phát hiện giá trị sa đọa của tiểu đệ số một giảm.】
【Giá trị sa đọa của tiểu đệ số một: 164】
【Điểm tích lũy +3】
【Điểm tích lũy hiện tại: 549】
Ôi chao, đúng là một mỏ vàng mới! Một câu nói đơn giản mà cũng có thể trừ giá trị sa đọa, mặc dù không nhiều bằng khi vắt ép điểm tích lũy từ Quyền Khanh.
Quyền Khanh cười mà như không cười. Hắn vốn đào hố để đẩy Dịch Chi Cơ vào, sau đó vui vẻ đứng bên nhìn náo nhiệt. Ai ngờ nàng lại chủ động nhảy lên khỏi hố, rồi tiện tay đạp hắn xuống!
Thôi đành phối hợp vậy. Kịch bản do chính mình mở đầu, có quỳ cũng phải diễn tiếp thôi!
Gã râu xồm tức giận gào lên: "Một con súc…"
Ánh mắt Quyền Khanh chợt lạnh băng, dây leo lập tức siết chặt, mạnh đến mức cắt đứt râu của hắn.
Máu tươi và cơn đau dữ dội khiến gã đau đến mức chảy cả nước mắt.
Thật ngu ngốc. Nhưng cũng không còn cách nào khác, đây là một trong những "tác dụng phụ" mà thôi.
Quyền Khanh có thể thao túng cảm xúc của người khác, khuếch đại mặt tối trong tâm hồn họ. Loại năng lực này vốn dĩ sẽ ảnh hưởng đến thần trí của mục tiêu. Mức độ ảnh hưởng và thời gian duy trì sẽ tùy thuộc vào trí tuệ của đối phương. Gã râu xồm này vốn dĩ đã không thông minh sẵn rồi, cho nên… kết quả là vậy đấy.
Chậc chậc, đúng là khó tin. Với chỉ số thông minh này mà gã cũng có thể làm cướp hoành hành được bao lâu nay sao?
Dịch Chi Cơ nhìn xuống gã râu xồm đang co giật dưới đất, miệng bị bịt chặt đến mức không thể nói được một chữ, lạnh lùng cất giọng: "Ta có cho phép ngươi mở miệng nói chuyện không?"
Oa… Câu này tiếp lời mượt ghê, thông minh thật đấy. So với cái tên ngốc dưới đất kia đúng là một trời một vực.
Tâm trạng Quyền Khanh lập tức tốt hơn mấy phần, nhưng hắn cũng cảm thấy hơi đau đầu. Khi nãy Dịch Chi Cơ còn rùng mình một cái vì sợ. Xem ra, tạm thời không thể tùy tiện gϊếŧ người trước mặt nàng được rồi.
Nhưng… chủng tộc khác biệt, nàng có thực sự đồng cảm với con người không?
"Tiểu Kim Tử, ngươi nói đi." Dịch Chi Cơ thúc giục, quay đầu nhìn hắn.
Quyền Khanh không đọc được biểu cảm của gà, nhưng hắn có cảm giác nàng đang hả hê trên nỗi khổ của mình.
Thật muốn gõ lên đầu nàng một cái.
Quyền Khanh nheo mắt lại, lập tức nói dối không chớp mắt: "Thưa, tại hạ vô năng. Dù đã điều tra hơn nửa tháng, nhưng vẫn chưa thể làm rõ mọi chuyện. Tuy nhiên, theo những gì ta biết, bọn chúng đều đáng tội chết, mỗi kẻ trên tay đều nhuốm máu không ít mạng người. Đáng lẽ phải lập tức xử trảm… nhưng mà, haizz, có một số chuyện, chỉ e ngay cả Gà Đại Tiên cũng không thể…"
Hả? Sao lại đột nhiên chuyền bóng cho ta rồi?
Dịch Chi Cơ im lặng tiếp nhận, sau đó… ném lại ngay lập tức.
"Đương nhiên ta biết. Nhưng vẫn là để ngươi giải thích với bọn chúng đi."
Quyền Khanh lắc đầu, như thể sợ Dịch Chi Cơ không hiểu được hàm ý của mình: "Tại hạ không dám. Chuyện này, ta không dám suy đoán bừa. Nhưng ta cũng mơ hồ đoán được một chút… Dù sao thì, thế gian này cũng không hề công bằng với người…"
”...” Dịch Chi Cơ trầm mặc. Nàng có thể nhận ra rằng Quyền Khanh đã nghĩ sẵn kịch bản từ lâu. Nhưng không hiểu sao, hắn lại hứng lên mà quăng rắc rối sang cho nàng.
Ngươi làm cái gì vậy hả, nếu ngươi đã nghĩ sẵn lời thoại rồi thì tự mình nói đi! Việc gì phải làm trò bí ẩn, quăng quả bóng khó nhằn này cho ta? Nếu ta nói sai một chữ, bị xã hội chê cười thì ngươi vui lắm đúng không?
Này, ta còn chưa hiểu tường tận cái thế giới này đâu! Chỉ biết sơ sơ vài thông tin đại khái, làm sao ta tiếp lời nổi.
Hệ thống, hệ thống, 233 thân yêu, cứu mạng! Giờ ta phải nói gì tiếp?
【Ký chủ, 233 đề xuất ngài làm mới cửa hàng hệ thống, biết đâu có thể tìm thấy đạo cụ hữu ích đấy ~】
Cút, đồ gian thương!
Ánh mắt nàng rơi xuống ba người dưới đất, chính xác hơn là Diệp Bất Phàm. Tiểu đệ số hai đã ngất, gãrâu xồm thì bị bịt miệng, chỉ còn lại mình hắn ta là có thể nói chuyện.
"Tiểu đệ số một… không đúng, ngươi tên gì nhỉ? Thôi bỏ đi. Ta vốn không giỏi nhớ tên phàm nhân."
"Ta thấy ngươi có chút khác biệt so với hai kẻ kia, chắc hẳn cũng có chỗ hơn người."
(Ví dụ như… đôi lúc lại vô duyên vô cớ giúp ta tăng điểm tích lũy.)
"Vậy thì, ngươi hãy trả lời đi. Nếu ngươi thực sự có ý hối cải, hẳn là có thể đáp được câu hỏi này."