Đại Lão Huyền Học Chỉ Muốn Lui Vòng

Chương 8

“Lạnh quá, ai mở điều hòa à?” Có người không chịu nổi lên tiếng hỏi.

“Không mở, tôi cũng cảm thấy lạnh, vừa nãy còn nóng mà.”

“Ai còn áo khoác dư không? Cho tôi mượn một cái đi.”

Đúng lúc này, Đinh Chiêu Chiêu, một thực tập sinh đã bị loại nhưng vẫn hợp tác với chương trình, đã bước vào phòng với một chiếc camera cầm tay.

“Chào mọi người, lâu rồi không gặp!”

Đinh Chiêu Chiêu có nhan sắc bình thường, hát nhảy cũng không nổi bật, nhưng cậu ta lại là thực tập sinh có danh tiếng không tệ, hơn nữa còn có năng lực dẫn dắt người xem, hiện tại cậu ta đang đảm nhận vai trò MC phỏng vấn, mở phát sóng trực tiếp để chiều lòng fan của chương trình, lấy danh nghĩa là “Phúc lợi đặc biệt”.

Thực ra sáng nay mọi người đã nghe nhân viên công tác nói chiều nay sẽ có người tới phát sóng trực tiếp.

Ngoại trừ Sở Nhược Tồn, tất cả mọi người đều nhanh chóng vây quanh Đinh Chiêu Chiêu, cố gắng xuất hiện nhiều hơn trên phát sóng trực tiếp để lấy lòng fans và tăng độ nhận diện.

Đinh Chiêu Chiêu cố ý lia camera về phía Sở Nhược Tồn, dù cậu ta và Sở Nhược Tồn không quá thân thiết, nhưng hôm nay cậu lại là người cùng đứng đầu bảng hot search với Lục Thanh.

Đinh Chiêu Chiêu giả vờ chào hỏi: “Này, Nhược Tồn, cậu luyện tập vũ đạo đến đâu rồi?”

Bình luận trên màn hình lập tức bùng nổ với hàng loạt lời chửi bới nhắm vào Sở Nhược Tồn, rất rõ ràng, Thanh Quất chưa từng quan tâm đến danh tiếng của Sở Nhược Tồn, những lời hứa hẹn Phương Minh đã nói trước đó hoàn toàn là lời nói suông. Chẳng qua, mặt Sở Nhược Tồn vừa mới xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp không tới 3 giây, đèn trong phòng huấn luyện đột nhiên vụt tắt.

“Đệt! Sao lại thế này?”

“Đứt cầu dao rồi sao?”

“Mới bốn giờ chiều thôi mà, sao trời lại tối như vậy?”

“Có ai mang di động không? Bật đèn pin lên đi!”

Có người lấy di động ra soi sáng, chỉ là ánh sáng đèn pin như bị phủ một lớp sương mờ, dù độ sáng đã được chỉnh lên mức cao nhất, nhưng ánh sáng vẫn không thể chiếu rõ cảnh vật xung quanh.

Không khí trong phòng huấn luyện lập tức trở nên quái dị, trên tay đám thực tập sinh nhanh chóng xuất hiện một tầng da gà.

Mà lúc này, cửa phòng huấn luyện vang lên tiếng gõ.

Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng…

Cửa bị ai đó kéo mở, xuyên qua ánh sáng mỏng manh, mọi người có thể thấy rõ người vừa mở cửa, đúng là Sở Nhược Tồn.

Sở Nhược Tồn nở một nụ cười nhạt, cậu chậm rãi nói ra từng chữ: “Bên ngoài, không có người nha.”

Đám thực tập sinh lập tức căng thẳng, sáu, bảy người bắt đầu co cụm lại một chỗ, Đinh Chiêu Chiêu thậm chí còn suýt đánh rơi máy quay trong tay.

Trong lòng bọn họ đều có cùng một suy nghĩ, vừa rồi… Ai là người gõ cửa?