Tôi Đóng Giả Thành Hệ Thống, Phá Hủy Bộ Truyện Ngược

Chương 6

Đôi mắt của Ninh Tiêu Dư thực sự rất đẹp, đuôi mắt hơi nhếch lên. Bình thường ánh nhìn của cô mang nét dịu dàng, quyến rũ, nhưng chỉ cần ánh mắt trở nên sắc lạnh sẽ lập tức toát ra vẻ uy nghiêm, khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Không thể không công nhận, chiếc váy dạ hội màu đen mang phong cách trưởng thành này, khi được Ninh Tiêu Dư mặc vào lại toát lên sự duyên dáng đầy thu hút.

“Làm phiền liên hệ giúp tôi một đội ngũ tạo hình đáng tin cậy.” Ninh Tiêu Dư nói: “Bốn tiếng nữa tôi phải tham gia một buổi tiệc tối.”

“Vâng, thưa cô Ninh.”

Nhân viên bán hàng nhanh chóng đồng ý.

Chứng kiến màn đối đáp trước đó của Ninh Tiêu Dư, cô ấy đã hiểu rõ Ninh Tiêu Dư sẽ làm thế nào để có được suất tham dự bữa tiệc của giới thượng lưu - mà dù có nghe thấy chuyện nội bộ của những gia đình giàu có này, cũng phải làm như không biết gì.

Ninh Tiêu Dư ngồi xuống trước gương trang điểm, nhàn nhã cầm chiếc iPhone 5 mà giờ đây trông vô cùng nhỏ nhắn trong tay, không hề tỏ ra bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa xảy ra

[Tổng điểm sụp đổ: 12 điểm]

Tổng cộng có bốn lần ghi nhận điểm sụp đổ, ánh mắt Ninh Tiêu Dư rơi vào dòng ghi nhận cuối cùng.

Lấy lại thẻ ngân hàng của mẹ cô, mua chiếc váy cao cấp màu đen, cô lập tức nhận được 6 điểm sụp đổ - gấp đôi so với những lần tranh cãi trước đó với Tôn Hồng Na và Trần Mỹ Nghiên.

Xem ra suy đoán của cô là đúng.

“Điểm sụp đổ” trong “cửa hàng hệ thống” cũng tương đương với tiền tệ. Cách kiếm điểm này không khác gì kinh doanh kiếm lời, quy mô dự án khác nhau sẽ mang lại thu nhập và hiệu quả khác nhau.

Những hành động như cãi vã hay thay đổi thói quen sinh hoạt hằng ngày để phá vỡ hình tượng - nhiều nhất chỉ khiến người xung quanh ngạc nhiên vì cô thay đổi tính cách, ảnh hưởng rất ít đến cốt truyện chính. Do đó, số điểm thu về cũng thấp, khó mà mua được bàn tay vàng. Quả thực, như hệ thống đã “nhắc nhở một cách thân thiện” trước đó, dù cô có làm trời long đất lở cũng không thay đổi được gì.

Còn những hành động như lấy lại thẻ tín dụng sẽ gây cản trở cho nhân vật phản diện mua váy dự tiệc tối, có khả năng sẽ ảnh hưởng việc họ tham gia bữa tiệc, ảnh hưởng đến các điểm nút quan trọng trong cốt truyện, thì điểm sụp đổ thu về cao hơn hai lần trước nhiều.

Vậy nên, những trò nhỏ nhặt chẳng có ý nghĩa gì, phải làm lớn mới được.

Chính vì thế, buổi tiệc tối nay cô nhất định phải tham gia.

Ninh Tiêu Dư ánh lên tia sáng âm thầm trong đôi mắt.

Làm kinh doanh cần có mánh khóe, mà thật khéo, cô rất rành việc này.

Đội ngũ tạo hình có hợp tác sâu với các thương hiệu cao cấp nhanh chóng đến nơi. Ninh Tiêu Dư để họ tùy ý tạo kiểu cho mình, đồng thời mở danh bạ điện thoại, tìm một cái tên quen thuộc - “Ninh Hoan Sênh”.

Đây là nữ chính trong cốt truyện tiểu thuyết ngược này, hiện giờ là chị gái ruột của cô, nhưng trong điện thoại lại được lưu cả họ tên, đủ để thấy là nguyên chủ không hề có tình cảm với người chị gái này.

Ninh Tiêu Dư bấm gọi, đầu dây bên kia bắt máy ngay lập tức.

“Tiếu Tiếu! Em tìm chị à?”

Giọng nói ngọt ngào, đầy bất ngờ vang lên từ đầu dây bên kia, tựa như một chú chim nhỏ vui tươi trên cành dưới ánh mặt trời.

Tiếu Tiếu là biệt danh của nguyên chủ trong thế giới này.

Lại nói tiếp, mẹ của hai chị em - Ninh Khinh Lan, đã đặt tên cho bọn họ dựa theo từ đồng âm của câu “hoan thanh tiếu ngữ” (tiếng cười nói vui vẻ), thể hiện mong ước đơn giản: chỉ hy vọng hai người họ có thể cười vui cả đời.

Nhưng kết cục của hai chị em lại khiến hai cái tên này trở nên vô cùng châm biếm.

“Chị vừa trang điểm xong để tham dự dạ tiệc tối nay, Tiếu Tiếu em có việc gì sao?” Ninh Hoan Sênh hỏi.

“Ừm” Ninh Tiêu Dư nói một câu lời ít ý nhiều: “Tôn Hồng Na nói sẽ không dẫn em tham gia dạ tiệc tối nay. Hay là, phía nhà họ Ninh có thể chừa cho em một suất không?”