Hầu như khoảng thời gian ban ngày cô đều bận rộn với việc nấu nướng và bán cơm. Vậy nên chỉ có khoảng thời gian vào buổi tối, sau khi tắm rửa xong xuôi cho đến trước khi đi ngủ, là thời gian thoải mái và tự do nhất của Khương Trà Trà.
Lướt Weibo để cập nhật tin tức trong nước mỗi ngày, dù là chuyện nghiêm túc hay tin đồn giải trí, Khương Trà Trà đều cảm thấy tầm nhìn của mình được mở rộng hơn.
Điện thoại quả thật là thứ giải trí thú vị nhất, dù cô đã quen cuộc sống ở thời cổ đại nhiều năm như vậy, nhưng mỗi tối khi lướt điện thoại, cô vẫn mải mê đến dễ dàng quên mất thời gian.
“Ting Ting Ting!”
Chuông báo thức vang lên, đây là khung giờ mà Khương Trà Trà đặc biệt cài đặt để nhắc mình đi ngủ.
Cô luyến tiếc ngắm nhìn nốt tấm ảnh của một nữ minh tinh xinh đẹp động lòng người trên Weibo, rồi mới đặt điện thoại xuống và chìm vào giấc ngủ.
Đêm thật dài, khi trời vừa sáng, Khương Trà Trà thức dậy, rửa mặt đơn giản. Ăn sáng xong liền đi ra chợ mua thức ăn.
Hôm nay, cô quyết tâm mua mười lăm cân giò heo, chỉ mua ba cân thịt ba chỉ, còn lại là rau củ và các nguyên liệu khác.
“Cô chủ, ba người chúng tôi đều muốn ăn cơm giò heo, ăn tại quán.”
Mười một giờ, Lý Lạc Nhu đã dẫn theo cô Hà và cô Trần đến trước cửa tiệm cơm hộp, mỉm cười cất lời chào hỏi.
“Được rồi, ba vị xin mời vào, một lát tôi sẽ mang cơm giò heo đến cho các vị.”
Khương Trà Trà thấy người đến là khách quen, và thấy Lý Lạc Nhu đối xử lịch sự với hai người kia, trông có vẻ là đồng nghiệp, nên cô cũng đoán ra được phần nào, cô cười đáp lại.
“Quán ở đây nhìn khá sạch sẽ, bàn ghế cũng không có bụi, thông thoáng tốt, không có mùi dầu mỡ.”
Cô Hà có chút ám ảnh về vấn đề vệ sinh, ngay khi bước vào đã quan sát môi trường và nhận xét, có thể nói là phù hợp với lời nói trước đó của Lý Lạc Nhu về sự “sạch sẽ”, cô ấy cũng cảm thấy phần nào hài lòng.
Cô Trần lại chú ý đến một điểm khác, cô ấy có chút ngạc nhiên nói:
“Ở đây chỉ có quạt trần mà không có điều hòa, ăn cơm thì dễ bị nóng, không biết lát nữa có chịu được không nhỉ?”
Vừa nói xong, một cơn gió lùa qua, mặc dù vẫn có mang chút hơi nóng, nhưng tổng thể thì cũng mát mẻ.
Thêm vào đó, chiếc quạt trần lớn ở trên đầu đang hoạt động, nói nóng thì cũng không hẳn.
Lý Lạc Nhu không phải lần đầu tiên ăn tại quán, nhưng lúc này mới phát hiện ở đây không có điều hòa mà chỉ có quạt.
Tháng Tư nói nóng cũng không nóng, nhưng bên văn phòng hầu như đã mở điều hòa cả rồi.
Nghe cô Trần nói vậy, cô ấy cũng hơi ngượng ngùng giải thích: “Ở đây thông gió rất tốt, cộng với cái quạt lớn, có lẽ sẽ không nóng quá đâu, trước giờ em đều mang về trường ăn.”
Ngay lúc đó, Khương Trà Trà bưng cơm giò heo đến, cười giải thích: “Ba vị, tiệm nhỏ mới mở, thiết bị vẫn còn chưa hoàn thiện, mong mọi người thông cảm. Về vấn đề điều hòa, chắc sẽ sớm được sắp xếp thôi.”
Sự xuất hiện của cô đã giúp Lý Lạc Nhu giảm bớt sự ngượng ngùng, cô ấy liền lén lút gửi cho Khương Trà Trà một ánh mắt cảm ơn khi hai cô giáo kia không để ý.
Cô Trần và Cô Hà vốn đã hài lòng với môi trường của quán này, giờ nghe nói sẽ sớm có điều hòa liền lập tức cảm thấy lời nói của mình được người ta để ý và tôn trọng.
Họ lập tức mỉm cười nói: “Này cô chủ, thật sự vất vả cho cô rồi, chúng tôi nghe nói cơm giò heo ở đây ngon nên mới đến đây.”
“Vậy thì vinh hạnh cho tôi quá, ba vị cứ từ từ thưởng thức nhé.”
Khương Trà Trà mỉm cười, đặt ba phần cơm giò heo và ba bát canh bí đao rong biển thịt bằm xuống bàn xong thì trở lại quầy để bán cơm hộp.
Bên này ba người đang ăn, Lý Lạc Nhu thấy canh hôm nay khác lạ thì cũng khá ngạc nhiên.