“Bé con, ngoan nào, đừng khóc.” Hắn khẽ dỗ dành, giọng nói trầm thấp mà ghê tởm. “Giúp anh liếʍ một chút đi.”
“Sau này anh sẽ đối xử tốt với em.”
Hồi đó, cô sợ Trử Hựu đến mức chết khϊếp, chỉ cần cậu ta xuất hiện là cô liền phản xạ có điều kiện mà muốn trốn ngay.
Dù học cùng trường cấp ba, nhưng tôi và Trử Hựu gần như chẳng bao giờ chạm mặt, vì cậu ta học ở hệ quốc tế, lại còn lớn hơn cô một khóa.
Nếu không phải vì thời tiết quá ẩm khiến đồng phục của cô mốc meo, mà quầy bán đồng phục bên khối cấp ba vẫn chưa mở cửa, thì cô cũng chẳng chạy sang khu quốc tế, lại càng không tình cờ chạm mặt Trử Hựu.
Tự nhiên cũng sẽ không có chuyện ngày nào cô cũng bị chặn ngay cổng trường, hay lúc tan học thì bị một nhóm nam sinh bên hệ quốc tế "mời" đến phòng bao trong quán bar gần trường.
Trử Hựu thường xuyên đè cô xuống ghế sô pha trong phòng bao để cưỡng ép hôn môi. Xung quanh có không ít người đứng nhìn, cô sợ hãi gào thét, ra sức phản kháng. Có một lần, cô túm lấy chai rượu trên bàn, trực tiếp đập vào đầu hắn, khiến máu chảy ròng ròng.
Cả căn phòng rơi vào tĩnh lặng. Tất cả mọi người đều kinh hãi đến mức không ai dám hó hé.
Trử Hựu siết chặt cằm tôi, ánh mắt âm u, giọng trầm trầm rít ra một câu: “Mẹ kiếp.”
Nắm đấm của hắn giáng xuống, nhưng không phải vào cô, mà là đập mạnh xuống tấm đệm sô pha ngay bên cạnh đầu cô. Dù vậy, tôi vẫn bị dọa đến mức theo phản xạ nhắm chặt mắt.
Cô nghe thấy giọng hắn trầm đυ.c vang lên: “Lần sau còn dám trốn, ông đây sẽ *** ngay tại chỗ này.”
Sau đó, hắn như nghĩ ra chuyện gì khiến bản thân hưng phấn, đến mức cơ bắp trên tay cũng co giật liên hồi. “Chụp thêm vài tấm ảnh đi… Khóc trông đẹp chết đi được.”
——
Những năm cấp ba, Trử Hựu không thể nghi ngờ chính là cơn ác mộng lớn nhất đời cô. Để thoát khỏi ác mộng này, cô đã dùng đến cơ hội quý giá nhất, tải lại điểm lưu, quay về thời điểm trước khi gặp hắn.
Cửa sổ bán đồng phục mãi không mở, thấy áo cô ở phần lưng đã bị ẩm mốc, Lục Thanh liền đến khu quốc tế mua giúp tôi bộ mới, còn đưa cả áo của cậu ấy cho cô mượn.
Lục Thanh luôn đối xử tốt với cô. Trong lòng cô, cậu ấy là một trong số ít những người bạn thực sự. Nếu không tận mắt chứng kiến cậu ấy cùng vị hôn phu của cô lăn lộn trên giường, có lẽ cô đã nghĩ rằng chúng tôi có thể làm bạn cả đời.
——