Trước Tận Thế Trúng Xổ Số, Tôi Tích Trữ Trăm Triệu Vật Tư Nằm Thắng

Chương 24

Triệu Trúc Thanh nắm lấy bàn tay trắng nõn của cô ta, lắc đầu bất lực.

"Em không hiểu đâu, con khốn Lâm Thiên Hoán đó có tiền rồi thì bỏ mặc anh, đã nửa tháng nay không trả lời tin nhắn của anh rồi. Gọi điện thoại không nghe, nhắn tin không trả lời, còn phế tay phải của anh, bây giờ anh chỉ muốn gϊếŧ cô ta, làm sao có thể hạ mình đi xin tiền cô ta được?"

Gã là đàn ông, sao có thể cúi đầu trước một người phụ nữ, phải là Lâm Thiên Hoán cầu xin gã cho tiền mới đúng!

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trần Điềm Tĩnh bỗng cứng lại, Lâm Thiên Hoán vậy mà lại nhẫn tâm như vậy sao? Tại sao cô lại lệch khỏi cốt truyện nghiêm trọng như vậy?

Nhưng tận thế sắp đến, nếu không tích trữ vật tư thì hai người bọn họ sẽ chết trong biển xác sống.

Càng ngày càng gần đến ngày 26 tháng 2, hai người lo lắng như kiến bò chảo nóng, Lâm Thiên Hoán lại vui vẻ chạy đi chạy lại giữa biệt thự và kho, chuẩn bị đầy đủ cho tận thế.

"Lương thực, nước uống, trái cây, rau củ, đồ ăn nhanh, thuốc men, dụng cụ dã ngoại, vũ khí..."

Lâm Dật Huyền và Lâm Vạn Thịnh ngồi trên sofa cẩn thận kiểm tra lại chủng loại và số lượng vật tư, Lâm Thiên Hoán thì ngồi cuộn tròn bên cạnh ôm bát dâu tây đã rửa sạch ăn ngấu nghiến.

"Ngày mai là 25 tháng 2 rồi, theo trí nhớ của Hoán Hoán, bắt đầu từ nửa đêm sẽ có một trận mưa đỏ kỳ lạ. Mưa đỏ đại khái liên quan đến việc thức tỉnh dị năng, nhưng cũng có nguy cơ biến thành xác sống, chúng ta lựa chọn như thế nào quả thực là một vấn đề."

Lâm Dật Huyền ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, vầng trăng khuyết treo lơ lửng trên bầu trời đêm, bên ngoài vẫn còn hơi lạnh của đầu xuân.

Lâm Thiên Hoán đặt dâu tây xuống bàn trà, trong lòng cũng vô cùng rối bời.

Sau khi tiếp xúc với mưa đỏ có ba khả năng, tiến hóa thành dị năng giả, biến thành xác sống, hoặc cũng có thể không thay đổi gì.

Cô sống lại một đời, nhưng không thể đảm bảo mình và hai anh trai đều có thể thức tỉnh dị năng thành công.

Dù sao thế giới này mỗi lúc mỗi khắc đều đang thay đổi, cô đã làm xáo trộn quỹ đạo ban đầu của thế giới, mọi thứ sắp xảy ra đều là ẩn số.

Nhỡ đâu sau khi dầm mưa đỏ có một người bất ngờ biến thành xác sống thì sao? Điều này đối với ba anh em vô nghi là một đòn giáng mạnh.

Nhưng không tiếp xúc với mưa đỏ, đồng nghĩa với việc lựa chọn con đường chậm rãi dẫn đến cái chết.

Dù sao xác sống cũng sẽ tiến hóa, dị năng giả còn chưa chắc đã chống lại được những con xác sống tiến hóa mạnh mẽ, huống chi là người bình thường yếu đuối.

Ổn định tinh thần, Lâm Thiên Hoán ngẩng đầu nhìn vào mắt hai anh trai, ánh mắt ba người kiên định, trong lòng đều đã có câu trả lời.

Trận mưa đỏ này, bọn họ tuyệt đối không thể bỏ lỡ!

"Ba chúng ta đều không phải người an phận thủ thường, lùi bước lần này, sau này chỉ có thể mặc người xâu xé, trở thành thức ăn của xác sống. Dù có nguy cơ biến dị, chúng ta cũng phải liều một phen!"

Lâm Dật Huyền giọng khàn khàn, nói ra tiếng lòng của bọn họ.

Dù có nguy cơ biến thành xác sống, bọn họ cũng nhất định phải đánh cược lần này.

Lâm Thiên Hoán gật đầu đồng ý, nhưng tim vẫn đập mạnh, đầu ngón tay hơi run.

Cô rất sợ, sống lại một đời nhưng vẫn không bảo vệ được hai anh trai.