Dù lời cảnh báo có phần bất lịch sự, nhưng công bằng mà nói, điều mà đối phương nói thật sự rất có khả năng xảy ra.
Cho dù đế quốc có quy định bảo vệ Omega vô cùng nghiêm ngặt, mỗi năm vẫn có những trường hợp Omega bị cưỡng ép đánh dấu.
Dù sau đó alpha sẽ phải chịu hình phạt, nhưng việc đánh dấu cuối cùng vẫn không thể đảo ngược.
Nếu mọi chuyện đi đến mức đó, dù Bạch Mục Tinh muốn thế nào cũng sẽ phải kết hôn với alpha đã đánh dấu mình, sau đó sinh ra những đứa con có tố chất ưu việt cho gia tộc của đối phương.
…
Bạch Mục Tinh mở cửa, tháo bỏ tấm chắn bảo vệ của căn hộ, sau đó lắp đặt tấm chắn bảo vệ cao cấp mới mua từ trung tâm mua sắm vào hệ thống an ninh của căn hộ.
Tấm chắn này có giá rất đắt, so với tấm chắn tiêu chuẩn mà căn hộ vốn trang bị thì tốt hơn nhiều lần, không chỉ có thể cách ly hoàn toàn các loại pheromone, ngay cả khi gặp alpha cấp S, nó cũng có thể trụ được vài giờ.
Khi nói với nhân viên bán hàng mình muốn mua loại tấm chắn này, nhân viên bán hàng trẻ tuổi đã chu đáo nhắc nhở cậu ưu điểm lớn nhất của tấm chắn cao cấp là có thể cách ly pheromone, trong trường hợp thông thường beta không cần thiết phải mua loại đắt tiền như vậy, khuyên cậu mua loại tấm chắn trung cấp rẻ hơn nhiều, cũng đủ dùng rồi.
Bạch Mục Tinh: “Tôi có một người bạn là Omega sẽ đến nhà làm khách, nhưng chỗ tôi ở có hơi hẻo lánh.”
Ý của cậu chính là cậu cần mua một số thiết bị đủ đáng tin cậy để đảm bảo an toàn cho người bạn Omega của mình.
Khuôn mặt cậu bình tĩnh và lạnh nhạt, khiến người khác không thể nhìn ra cậu đang nói dối.
Lúc này nhân viên bán hàng mới lộ ra vẻ mặt đã hiểu. Trong quan niệm phổ biến của mọi người, Omega yếu đuối mỏng manh, được bảo vệ bao nhiêu cũng không thừa.
Bọn họ chính là kiểu tồn tại quý giá như vậy.
Nhân viên bán hàng: “Anh đúng là một người bạn chân thành.”
Bạch Mục Tinh nhanh chóng lắp đặt xong tấm chắn bảo vệ, đảm bảo căn hộ nhỏ của mình được trang bị kiên cố.
Sau khi khóa cửa thật kỹ, cậu – một người luôn yêu cầu ngăn nắp – không thèm cởϊ áσ khoác, chỉ thả người ngã ra sau, để mình chìm vào chiếc ghế sofa mềm mại, ngồi ngẩn ngơ.
Cậu nâng cánh tay lên che một bên má, xương cổ tay che đi đôi mắt thất thần, lặng lẽ ngẩn ngơ một lúc.
Khi di chuyển cánh tay, đôi mắt ấy đã hoàn toàn không còn chút hoang mang nào, thay vào đó là sự trong trẻo, lạnh lùng, và thông suốt.
Cậu đã quay trở lại.
Trở lại khi sự biến đổi của cơ thể vừa mới bắt đầu, vẫn chưa ai phát hiện ra sự thay đổi giới tính của cậu.
Từ lúc rối loạn hormone đến khi tuyến nội tiết phát ra pheromone mà alpha có thể cảm nhận được, còn một tháng nữa.
Mọi thứ vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn.
Cậu vẫn còn kịp để thoát khỏi vòng xoáy đã từng nuốt chửng cả da lẫn xương của mình.
Bạch Mục Tinh ngồi trên ghế sofa một lúc, từ từ thở ra một hơi.
Cậu đứng dậy kiểm tra từng thiết bị trong căn hộ nhỏ này, ngay cả ống thông gió ở góc khuất cũng không bỏ qua.
Trần nhà bị cậu tháo ra đến mức lỗ chỗ, nếu chủ nhà nhìn thấy có lẽ sẽ cau mày nhăn mặt.
Sau khi xác nhận không còn góc chết an toàn nào, Bạch Mục Tinh khôi phục lại mọi thứ như cũ.
Buổi sáng trước khi đi bệnh viện, Bạch Mục Tinh đã bị sốt nhẹ, sau đó lại bận rộn hết mọi chuyện này đến chuyện khác. Cuối cùng khi mọi thứ đã yên tĩnh lại, một cảm giác mệt mỏi và ê ẩm từ trong xương tuôn trào, nhanh chóng lan khắp toàn thân.
Tứ chi của Bạch Mục Tinh mềm nhũn, đầu óc cũng hơi choáng, nghĩ mãi mới nhớ ra hôm nay mình vẫn chưa ăn gì.