Hôm Nay Cũng Đang Nỗ Lực Giấu Đi Thính Tai

Chương 7

Cảnh đầu tiên của [ Phong Chi Tẫn Đầu ] là do Bùi ảnh đế và nam 2 Thẩm Thiên Thụy cùng nhau thực hiện.

Bên kia đang quay phim còn bên này Ngụy Trí lại đang chăm chú lướt điện thoại.

“Trên mạng bắt đầu đoán cậu là ai rồi, ha ha!”

Đúng như Bùi ảnh đế nghĩ, nhân vật thần bí là Kiều Thư Á này đột ngột xuất hiện, lại mặc trang phục kín mít, trên đầu mang danh sắp đóng vai Lance, quả nhiên đã thu hút toàn bộ sự chú ý của truyền thông.

Chỉ là bọn họ có đoán thế nào cũng không ra được người này rốt cuộc là ai.

Bởi người kia, toàn thân như bị quấn chặt thành một cái thùng, không thấy được thân hình. Nhìn chính diện, mũ kéo cực kỳ thấp, khăn quàng cổ lại quấn kín, cả khuôn mặt đều bị che khuất, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một chút làn da trắng và đôi mắt sáng ngời.

Kiều Thư Á ngồi một bên, hờ hững đáp lời.

Cậu đang kiểm tra.

Từ ký ức của nguyên thân, cậu phát hiện ra thứ gọi là cỗ máy thời gian.

Thế là cậu liền lên trang Đào Bảo tìm kiếm, phát hiện thứ này quả thực có tồn tại!

Cậu đếm đếm thử.

"Chín trăm chín mươi chín vạn..."

Cỗ máy thời gian này lại được bán với giá 9,99 triệu tệ!

Điều đáng kinh ngạc là doanh số bán ra lại đến tận ba chiếc.

Kiều Thư Á lập tức nhấn vào xem, phát hiện phần bình luận có người nghiêm túc viết

"Mị đã du hành một vòng thời nhà Đường. Lý Thế Dân và Lý Kiến Thành vì tranh giành mị mà lao vào đánh nhau kịch liệt, thậm chí còn phát động sự kiện Tuyên Võ Môn. Để không trở thành họa thủy, mị đã quyết định trở lại hiện tại! Cảm ơn người sáng chế ra cỗ máy thời gian này, quá tuyệt vời! Lần sau mị dự định đi đến thời Tam Quốc gặp Gia Cát Lượng!"

"Wow, vừa ghé thăm hành tinh ngoài trái đất. Người ngoài hành tinh ai nấy đều xấu kinh khủng, làm tui sợ đến mức vội quay về! Tệ quá, trừ điểm!"

...

Vừa nhìn đã thấy rất đáng tin cậy!

Kiều Thư Á lập tức đưa ra kết luận.

Dù sao cậu cũng không muốn đi đến hành tinh khác, cậu chỉ muốn trở về rừng Tinh Linh.

Chỉ là 9,99 triệu, thế phải tích cóp bao lâu mới đủ đây?

Cậu liền quay sang hỏi Ngụy Trí:

"Diễn cái này thì tôi được bao nhiêu tiền?"

"Diễn hết cả bộ phim này, tổng cộng được mười ba vạn. Cậu mà không tự mình phá hỏng ở giữa chừng thì con số này cũng không tệ rồi. Hơn nữa, diễn phim này không phải để kiếm tiền, mà là để nhận được chút hào quang từ Cố đạo..." Ngụy Trí vừa giải thích vừa nhắc nhở, sợ Kiều Thư Á bất ngờ bỏ vai giữa chừng, sau đó lại dựa vào khuôn mặt xinh đẹp kia đi làm chuyện không đứng đắn.

Mười ba vạn!

Kiều Thư Á chưa từng thấy số tiền lớn đến vậy.

Dù sao thì, tiểu vương tử của Tinh Linh đâu cần phải tiêu tiền.

Thật nhiều tiền!

Liệu có phải chỉ cần vài năm là cậu có thể tích góp đủ không?

Khóe miệng Kiều Thư Á khẽ nhếch lên, tâm trạng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.

Lúc này, Trần Dũng cũng bước tới, vẻ mặt đầy phức tạp.

"Cậu ta diễn Lance? "Trần Dũng thắc mắc một điều nhưng lại không dám nói ra: có khi nào Cố đạo bị mù rồi không?

Ngụy Trí cười đắc ý, nụ cười nhuốm đầy sự khoe khoang: "Đúng vậy, ha ha ha ha ha ha ha..."

"Anh hôm đó thực sự dẫn cậu ta đi gặp Lưu tổng?" Đây là lời giải thích duy nhất mà Trần Dũng có thể nghĩ ra.

Nếu không, Kiều Thư Á vốn đã bị gạt khỏi vai Julian, thì làm sao có thể đảm nhận vai Lance? Cố đạo nổi tiếng yêu cầu khắt khe, biết bao nhiêu tiểu thịt tươi đến thử vai trước đó đều bị loại thẳng tay.

Nhưng Trần Dũng lại quên mất rằng, một Lưu tổng nhỏ bé làm sao có khả năng xoay chuyển được ý định của Cố đạo.

Sau lưng Cố đạo còn có một thế lực lớn hơn nữa.

Hắn không thiếu tiền, cũng chẳng thiếu quyền thế. Việc lựa chọn Kiều Thư Á chỉ có thể là xuất phát từ lòng yêu thích thật sự.

Bên này, Ngụy Trí lập tức không vui, lớn tiếng mắng: "Ai đi bồi Lưu tổng? Anh ăn nói cho sạch sẽ một chút! Kiều Thư Á của chúng tôi ai cũng chưa bồi đâu, cậu ấy vẫn còn là một tiểu xử nam đấy!"

Trần Dũng trợn mắt trắng dã.

"Được rồi, được rồi, ai cũng chưa bồi."

Dù sao thì cũng chẳng có ai nuốt nổi ngụm phi chủ lưu kia! ( Mình tra không ra phi chủ lưu là gì, bạn nào biết chỉ mình để mình sửa nhé)

Nhưng nếu không phải nhờ Lưu tổng, thì là nhờ ai?

Trần Dũng đè nén sự nghi hoặc trong lòng.

Lúc này, Cố đạo cất tiếng.

Trước mặt mọi người, hắn gọi Kiều Thư Á bước lên.

Cả đoàn phim đều dán mắt nhìn người kỳ quái này, thấy cậu nhấc chân dài đi về phía Cố đạo.

Điều lạ là, dù đối phương ăn mặc như một cái thùng di động, chỉ với vài bước chân, vẫn có thể toát ra khí chất không giống người thường.

Có thể là mắt bọn họ mù?

"Trước đây cậu đã diễn qua vai gì?" Cố đạo hỏi.

Kiều Thư Á suy nghĩ một chút, rồi báo ra hai cái tên. Nguyên thân trước đây chỉ từng diễn những nhân vật phụ có phong cách cực kỳ nổi bật, thường hóa trang đậm đến mức người ta không nhận ra.

Cố đạo nghe xong cũng chẳng biết đó là vai gì, nhưng hắn không để tâm. Hắn chỉ tay sang Thẩm Thiên Thụy, nói: "Cậu dạy dỗ cậu ấy một chút, cậu ấy là người mới."

Thẩm Thiên Thụy nghe xong thì có chút không vui.

Hắn hiện tại đang là tiểu thịt tươi nổi tiếng, chuyên đóng các vai chính diện. Weibo của hắn có tận 30 triệu người theo dõi, đi đến đâu cũng được tung hô như minh tinh hạng nhất.

Bây giờ Cố đạo lại bảo hắn dạy cho một người mới, mà người này thậm chí còn che kín mặt đến mức nhìn không rõ là ai. Làm sao hắn có thể vui vẻ nổi?

Nhưng Cố đạo là người hắn không dám đắc tội, còn nhà đầu tư đứng sau Cố đạo lại càng không thể động vào.

"Đi theo tôi." Thẩm Thiên Thụy cộc lốc nói, không thèm liếc nhìn Kiều Thư Á một lần, rồi xoay người đi trước.

Kiều Thư Á siết chặt áo lông vũ, nhanh chóng theo sau.

Bùi ảnh đế đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, không hiểu sao cảm thấy khó chịu.

Những người thích ảnh đế Bùi không ít, nam có, nữ có, giàu có, không giàu có, đồng nghiệp hay chỉ là fans đều có...

Nhưng người để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc nhất, cả đời không thể quên, thật sự chỉ có Kiều Thư Á.

Không còn cách nào khác, chỉ có một người kỳ quái như vậy, không ngại dùng đủ mọi cách để xuất hiện trước mặt hắn. Dù Bùi ảnh đế có muốn quên, ánh mắt hắn cũng không cho phép làm điều đó.

Một người kỳ lạ như thế, vậy mà đột nhiên thay đổi hoàn toàn tính cách.

Bùi ảnh đế cảm thấy có chút khó chịu.

Đặc biệt là khi nhìn thấy người đó ngoan ngoãn đi theo Thẩm Thiên Thụy, cảm giác khó chịu ấy lại càng tăng thêm.