Cố Lai có chút ngỡ ngàng, cô đưa tay nhấn nhẹ vào bụng mình. Cảm giác là thật, không phải mơ.
Cháo táo đỏ kỷ tử này hiệu quả đến vậy sao?
Chắc không phải là do cô ngủ đấy chứ?
Trước đây, mỗi lần đau bụng kinh, cô thường ngủ mê man đến mức không biết trời đất, quả thực lúc ngủ sẽ dễ chịu hơn khi tỉnh. Ngủ giúp cô quên đi nỗi đau, nhưng nhiều lúc cô vẫn bị đau đến tỉnh giấc, sau đó lại đau đớn như muốn chết đi sống lại.
Nhớ lại lời bà chủ cửa hàng tạp hóa khuyên rằng cháo táo đỏ kỷ tử này có thể giúp giảm đau bụng kinh, Cố Lai lẩm bẩm: "Thật sự thần kỳ vậy à?"
Cô bước đến thùng rác trong phòng khách, nhặt bao bì cháo táo đỏ kỷ tử lên xem lại thành phần: táo đỏ, kỷ tử, hạt kê... Những nguyên liệu không thể sạch hơn.
Với hiệu quả giảm đau thần kỳ thế này, nếu không nhìn thấy bảng thành phần, lại biết thương hiệu Nịnh Mông là một công ty chính thống, các khâu sản xuất và kiểm định đều đạt chứng nhận, thì cô đã nghi ngờ trong đó có chứa ibuprofen [1].
[1] Ibuprofen là một thuốc chống viêm, nó được dùng để giảm các triệu chứng viêm khớp, thống kinh nguyên phát, sốt, và được dùng như một loại thuốc giảm đau.
Vấn đề là, ngay cả khi cô uống ibuprofen trực tiếp, hiệu quả cũng không tốt đến vậy.
Lo sợ chỉ có tác dụng tức thời, dù sao cô cũng đã mua đường đỏ và gừn nên cô vẫn nấu nước gừng đường đỏ, rót vào bình giữ nhiệt và mang theo, rồi vội vã đeo túi lên vai để ra ngoài.
Buổi chiều cô xin nghỉ thêm một tiếng, thời gian vẫn khá gấp.
Xuống tầng, đi vài chục bước, cô nhanh chóng thấy Cửa hàng tạp hóa thần kỳ. Từ khi thức dậy đến lúc này, bụng cô không còn đau. Kỳ nguyệt san vẫn tiếp diễn, nhưng cơn đau đã biến mất. Cảm giác thoải mái này khiến cô lưu luyến, vẫn thấy không thể tin nổi.
Nhìn thời gian trên điện thoại, cô bước vào cửa hàng, đến kệ hàng và lấy toàn bộ bốn hộp cháo táo đỏ kỷ tử còn lại.
"Bà chủ, làm phiền cô tính tiền giúp tôi."
Cố Lai chân thành nói: "Cảm ơn nhé, cháo táo đỏ kỷ tử này thực sự rất hiệu quả."
Thời Nghi có phần bất ngờ khi thấy cô quay lại. Nhìn sắc mặt cô gái đã không còn tái nhợt như buổi trưa, dù không hẳn là hồng hào, nhưng ít nhất trông khỏe mạnh và bình thường.
Có vẻ như cháo táo đỏ kỷ tử đã phát huy hiệu quả thần kỳ.
Thời Nghi cảm nhận rõ ràng hơn về sự thật trong quảng cáo của sản phẩm từ hệ thống, liền thao tác trên máy tính để tính tiền: "Không có gì đâu, có hiệu quả là tốt rồi."
Cố Lai nhét cả bốn hộp cháo vào túi xách, vội vã lên xe quay lại công ty.
Tại công ty, cô lấy hai hộp để vào ngăn kéo, hai hộp còn lại mang về nhà sau giờ làm. Như vậy, cô có thể dùng ở cả hai nơi bất cứ khi nào cần.
Hoàn thành công việc giai đoạn đầu, Cố Lai cầm bình giữ nhiệt uống vài ngụm nước gừng đường đỏ, cảm thấy ấm áp, dễ chịu vô cùng.
Nếu không phải cảm giác rõ ràng rằng kỳ nguyệt san vẫn đang diễn ra, cô gần như quên mất trước đây mình từng đau đớn như thế nào.
Trong lúc rảnh rỗi, cô tìm kiếm cháo táo đỏ kỷ tử Nịnh Mông trên các ứng dụng mua sắm, nhưng không tìm thấy.
Cô thử trên hai ứng dụng khác, nhưng kết quả vẫn như vậy.
Rõ ràng, sản phẩm này và thương hiệu này đều tồn tại.