Kim Niệm Tư đã từng hạ thấp lòng tự tôn của mình, chủ động xin Lục Di Xuyên làm người giám hộ, nhưng đều như đá chìm đáy biển.
"Sao hả, bây giờ chúng ta đi đăng ký ngay đi. Tôi tin rằng với thực lực của anh, vượt qua bài kiểm tra người giám hộ chỉ là chuyện nhỏ." Nói xong, Kim Niệm Tư chờ đợi câu trả lời từ Lục Di Xuyên.
Lục Di Xuyên có chút ấn tượng về Kim Niệm Tư, khi đó anh đã nhận được vài tin nhắn từ cô nhóc, nhưng chỉ liếc qua rồi lập tức đưa vào thùng rác.
"Xin lỗi, tôi đã có em gái rồi." Lục Di Xuyên lùi một bước, lời từ chối rõ ràng.
"Anh trai Lục bị quấy rầy rồi?" Ngư Bảo đã ăn no, đang đung đưa chân lướt xem quang não của mình.
"Ngư Bảo có muốn qua xem không?" Tư Đồ Chi Ngưng hỏi.
Lo rằng Lục Di Xuyên sẽ bị bắt nạt, Ngư Bảo kéo Tư Đồ Chi Ngưng bước về phía Kim Niệm Tư, vừa kịp nghe thấy câu Kim Niệm Tư nói, yêu cầu Lục Di Xuyên làm người giám hộ của mình.
Kim Niệm Tư đã mười tuổi, cao hơn Ngư Bảo một cái đầu.
"Anh trai Lục là người giám hộ của tôi." Ngư Bảo lên tiếng bảo vệ.
Nhân viên phục vụ thấy hai tiểu ấu tể sắp đυ.ng độ nhau, vội vàng đi gọi quản lý.
Khác với sự căng thẳng ở đây, cư dân mạng trong phòng livestream lại vô cùng phấn khích.
[Trời ơi, khi nào tinh tế của chúng ta xuất hiện một ấu tể giống cái tóc đen vậy? Đáng yêu quá đi mất.]
[Nhà hàng này quả nhiên đỉnh, hôm nào tôi cũng phải đến check-in!]
[Bác sĩ Tư Đồ? Anh ấy cũng xuất hiện sao?]
Sau khi những người bình luận giải thích về thân thế của Tư Đồ Chi Ngưng, họ bắt đầu lo lắng.
[Hai ấu tể sẽ đánh nhau không đây?]
[Không biết ấu tể tóc đen này có bao nhiêu người giám hộ nhỉ? Tôi có thể xin làm giám hộ được không?]
[Nghĩ đẹp quá nhỉ, muốn xin làm giám hộ thì ít nhất phải có thể năng cấp B, nếu không đến đó chỉ để bị hành thôi.]
[Các cậu đều muốn làm người giám hộ của ấu tể à? Muốn bị đánh sao?]
[Tôi thà bị đánh còn hơn độc thân cả đời.]
Thời đại tinh tế, tuổi thọ kéo dài, sau khi ấu tể trưởng thành, người giám hộ thích hợp sẽ trở thành bạn đời.
"Bạn nhỏ?" Âm lượng của Kim Niệm Tư đột ngột tăng cao, cô nhóc nhìn xuống Ngư Bảo từ trên cao, Ngư Bảo cũng ngẩng đầu nhìn cô nhóc.
"Người nhà của tôi, không ai có thể cướp đi được!"
Tư Đồ Chi Ngưng đứng sau lưng Ngư Bảo, trước mặt anh là mười người giám hộ của Kim Niệm Tư, chỉ cần tinh thần lực họ tỏa ra cũng đủ để nghiền nát anh.
Tư Đồ Chi Ngưng một lần nữa cảm nhận được sự yếu đuối của mình. Dù y thuật có giỏi đến đâu, ở thế giới này vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện.
Anh siết chặt nắm đấm, thề rằng dù thế nào cũng phải mạnh mẽ lên.
Kim Niệm Tư bật cười khinh bỉ: "Đừng đùa nữa, bạn là cọng cỏ dại từ đâu chui ra vậy? À, tôi hiểu rồi, bạn đến để lợi dụng danh tiếng của tôi đúng không, đừng nghĩ chỉ cần là giống cái là có thể nổi tiếng."
Kim Niệm Tư lặng lẽ giải phóng tinh thần lực. Cô mới mười tuổi mà tinh thần lực đã đạt tới cấp A, đây là con át chủ bài lớn nhất của cô, cũng là vốn liếng của cô.
Cô muốn cho Ngư Bảo biết, không phải tất cả ấu tể giống cái đáng yêu đều có thể nổi tiếng!
"Kim tiểu thư!" Lục Di Xuyên bế Ngư Bảo lên, giải phóng tinh thần lực để bảo vệ đầu Ngư Bảo. Anh là giống đực, không thể dùng tinh thần lực tấn công ấu tể giống cái, chỉ có thể phòng thủ bị động.
Những thực khách còn đang dùng bữa lần lượt chạy đến khu vực an toàn.
Ngư Bảo lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng, bé không biết tại sao mắt Kim Niệm Tư đột nhiên mở to như vậy?