Omega Nhà Người Khác Bỗng Nhiên Không Ngoan

Chương 21

Mục đích công ty lập ra nhiều bộ phận như vậy là để giải quyết vấn đề một cách thỏa đáng, chứ không phải là sắp xếp vấn đề đâu ra đấy rồi chất đống trước mặt cấp trên.

Một tiếng mở cửa đột nhiên vang lên, trưởng phòng nhân sự bất giác nhìn về phía đó.

Là Omega mà nhóm bát quái đang bàn tán, cậu đang vùa ngáp dài vừa bước ra, trong mắt còn mang theo vẻ mệt mỏi.

Mãi đến khi bị tiếng gõ cửa ngay sát bên làm giật mình, trưởng phòng nhân sự mới hoàn hồn.

Đúng lúc chạm phải ánh mắt của Tư Ngộ Lan.

Trong lòng người quản lý "thịch" một tiếng.

"Chứng minh cho tôi thấy năng lực và thái độ làm việc của anh," Vốn Tư Ngộ Lan mới tiếp quản chi nhánh không lâu, định không điều động nhân sự để tránh làm lòng người lung lay, nhưng bây giờ anh thật sự rất không hài lòng, "Nếu không công việc cuối cùng của anh chính là phỏng vấn một trưởng phòng nhân sự mới đấy."

"Xin lỗi, Tư tổng," Mồ hôi trên trán trưởng phòng nhân sự tuôn ra như suối, "Tôi sẽ sửa đổi, mong Tư tổng cho tôi thêm một cơ hội."

Tư Ngộ Lan không nói gì thêm, trưởng phòng nhân sự vội vàng cầm lấy tài liệu vừa mang vào. Dù Omega kia đang đi về phía này, anh ta cũng không nhìn cậu lấy một cái, "Tư tổng, ngày mai trợ lý của anh có thể đến làm việc, tôi đi xử lý công việc trước."

Cánh cửa đóng lại, Tư Ngộ Lan vẫn còn nhíu mày. Giang Mộc Tông chậm rãi dừng bước chân đang đi về phía anh, rẽ qua lấy một cốc nước, đặt lên bàn làm việc của Tư Ngộ Lan, "Anh."

"Ừ," Tư Ngộ Lan liếc nhìn Omega, anh không phải là người sẽ trút giận lên người khác, uống một ngụm nước, "Ngủ ngon không?"

"Rất ngon," Giang Mộc Tông ngoan ngoãn cười một tiếng, "Giường rất thoải mái, còn có mùi hương của anh nữa."

Vừa dứt lời, Giang Mộc Tông lập tức nhận ra lời nói của mình không thích hợp, vội vàng nhìn Tư Ngộ Lan. Thần sắc người đàn ông không có gì thay đổi, thậm chí ánh mắt cũng không dừng lại trên người cậu.

Beta không nhạy cảm với từ "mùi hương" như Alpha và Omega có pheromone, điều này khiến Giang Mộc Tông thở phào nhẹ nhõm.

Giang Mộc Tông ngây người đứng đó một lát, không rời đi. Tư Ngộ Lan chuẩn bị tiếp tục làm việc, thấy thế thì khó hiểu hỏi, "Còn có chuyện gì sao?"

Thiếu niên véo lòng bàn tay, không nhịn được sự xúi giục trong lòng, khẽ hỏi, "Em vừa nghe thấy anh loại hết tất cả Alpha và Omega, là vì sao vậy?"

Alpha có sức lực và thể chất tốt hơn, Omega thì chu đáo và dịu dàng hơn, nhưng Tư Ngộ Lan lại chỉ cần Beta không có đặc tính gì nổi bật.

Có phải vì Tư Ngộ Lan không thích—

Dòng suy nghĩ của Giang Mộc Tông bị cắt ngang, cậu nghe thấy Tư Ngộ Lan nói, "Nếu là A hoặc O, tôi cần thuê ít nhất hai trợ lý để đảm bảo khi một trong số họ không thể đi làm vì lý do đặc biệt, tôi sẽ không rơi vào tình trạng không có ai làm việc, như vậy tôi cần phải làm quen với ít nhất hai trợ lý Beta ổn định hơn, tôi chỉ cần làm quen với một người, tiết kiệm chi phí và thời gian."

Tư Ngộ Lan giải thích đơn giản vài câu, "Hỏi cái này làm gì?"

"Không có gì," thiếu niên xua tay, "Chỉ là tò mò thôi."

Người đàn ông lại nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng thiếu niên có chút gượng gạo, bổ sung, "Tôi không có kỳ thị giới tính, chỉ là Beta phù hợp hơn với tiêu chuẩn công việc của tôi."

Có lẽ là do di chứng của việc chiết xuất hormone, Giang Mộc Tông nghe thấy người đàn ông ẩn ý bày tỏ không thích Alpha hoặc Omega, trong lòng như nghẹn lại một cục đá, khó chịu vô cùng.