Sở Tương ngồi trong phòng suy nghĩ nát óc, cảm thấy vẫn nên nhanh chóng hủy hôn ước với tên Cố Giác kia thì hơn. Hôm nay cũng nhờ có Cố Hành xuất hiện, mới khiến cô nhớ lại được nhiều chuyện hơn.
Cố Giác thân là nam chính, đương nhiên không thể nào chỉ là một tên công tử bột ăn chơi trác táng mãi được. Cùng với sự phát triển của cốt truyện, anh ta sẽ trưởng thành, trở thành người nắm quyền tuyệt đối trong nhà họ Cố, mà trong quá trình này, Cố Hành tất nhiên sẽ bị biến thành pháo hôi.
Cố Hành vẫn luôn không đồng ý chuyện Cố Giác và Tô Nhuyễn Nhuyễn ở bên nhau, vì vậy đã đứng về phía đối lập với nam nữ chính. Trong một tai nạn bất ngờ, Cố Hành gặp tai nạn xe hơi, hôn mê trong bệnh viện một thời gian dài, Cố Giác liền đứng ra gánh vác mọi việc.
Vì vậy, khi Cố Hành tỉnh lại, Cố Giác đã trở thành người có tiếng nói nhất trong nhà họ Cố, hai anh em bắt đầu hoàn toàn trở mặt, tranh giành quyền lực.
Cố Hành quả thực là một người tàn nhẫn, anh hoàn toàn không quan tâm đến việc mẹ mình ở giữa khuyên can, liên tục dùng thủ đoạn khiến Cố Giác và Tô Nhuyễn Nhuyễn nhiều lần rơi vào nguy hiểm. Nhưng nam nữ chính dù sao cũng có hào quang, kẻ phản diện Cố Hành cuối cùng vẫn rơi xuống biển mà chết.
Đợi đến khi Cố Giác hoàn toàn nắm quyền nhà họ Cố, anh ta sẽ quay lại đối phó với nhà họ Sở, Sở Tương tất nhiên cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Sở Tương cuộn tròn trên ghế sô pha, xoa cằm, suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm gì. Ba cô hiện đang ở nước ngoài bàn chuyện làm ăn, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không về được, em trai cô còn đang là học sinh lớp 12, trong chuyện này cũng không giúp được gì cho cô.
Trần Uyển Nhu thiên vị con trai út, đối với việc Cố Giác và Sở Tương đính hôn, bà ta hoàn toàn tán thành. Dù sao có quan hệ với nhà họ Sở, sau này cho dù Cố Giác bị Cố Hành chèn ép cũng sẽ không sống quá tệ, vì vậy Trần Uyển Nhu chắc chắn sẽ không đồng ý để Cố Giác và Sở Tương hủy hôn.
Sở Tương là đại tiểu thư nhà họ Sở, hôn nhân của cô, đương nhiên các bậc trưởng bối sẽ không hoàn toàn để cô tự quyết định.
Nhưng Cố Giác và Tô Nhuyễn Nhuyễn tình sâu nghĩa nặng, nếu Cố Giác bất chấp tất cả đòi hủy hôn, cô lại phối hợp thật tốt, thì không tin hôn ước này không hủy được!
Hai ngày sau, Sở Tương đến gặp Cố Giác đang bị giam giữ.
Chỉ trong một thời gian ngắn, mà nhị thiếu gia nhà họ Cố đã trở nên tiều tụy đi rất nhiều. Cái gọi là kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt, anh ta nhìn thấy Sở Tương, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: "Cô đến để cười nhạo tôi sao?"
Cố Giác chưa từng vào đồn cảnh sát, đây là lần đầu tiên. Ban đầu anh ta còn tưởng chỉ là làm thủ tục cho có lệ, anh ta sẽ nhanh chóng được ra ngoài, nhưng anh ta đã đánh giá sai rồi, đây có thể nói là lần thê thảm nhất từ trước đến nay của anh ta.
Sở Tương lại tỏ ra rất vui vẻ, mỉm cười: "Cố Giác, anh không phải muốn hủy hôn với tôi sao? Tôi đồng ý."
Cố Giác sững sờ: "Cô nói gì?"
Sở Tương: "Tôi nói tôi đồng ý hủy hôn với anh."
Sau khi bất ngờ, Cố Giác lại lộ ra vẻ nghi ngờ. Anh ta và Sở Tương lớn lên cùng nhau, đối với Sở Tương anh ta vẫn có chút hiểu biết. Sở Tương là người không chấp nhận được hạt sạn trong mắt, lại còn có tính chiếm hữu mạnh, ví dụ như hồi nhỏ anh ta và Sở Tương chơi trò gia đình, bọn họ đóng vai cô dâu chú rể, từ đó về sau, Sở Tương tuyệt đối không cho phép bất kỳ cô gái nào khác đóng vai cô dâu của Cố Giác.
Cố Giác không muốn nghe theo sự sắp xếp của gia tộc kết hôn với Sở Tương, vì vậy tính cách phản nghịch đặc biệt mạnh, không ít lần ra ngoài ve vãn gái gú, anh ta và Sở Tương thường xuyên đối đầu nhau, nhưng trước đây Sở Tương chưa từng nói muốn hủy hôn với anh ta.
Cố Giác nghi ngờ Sở Tương đang đào hố chờ anh ta nhảy vào.
Anh ta nhìn Sở Tương với vẻ nghi ngờ: "Cô có ý gì?"
Sở Tương bình tĩnh nói: "Chúng ta đấu đá nhau nhiều năm như vậy, tôi cũng thấy khá chán rồi, nếu anh không thích tôi, thì tôi hà tất phải miễn cưỡng? Hủy hôn ước, đối với cả hai chúng ta đều có lợi, sau này bất kể anh thích ai cũng có thể ở bên người đó, tôi cũng có thể đi tìm người tâm đầu ý hợp với mình."C
Cố Giác: "Cô nói thật sao?"
Sở Tương: "Đương nhiên là thật, nhưng chuyện này cần anh nỗ lực, để gia đình anh đồng ý hủy hôn ước, còn nhà tôi, tôi tự nhiên sẽ thuyết phục ba tôi."
Cố Giác vẫn không dám tin, "Cô không lừa tôi chứ?"
Sở Tương mỉm cười, "Ngày mai anh có thể ra khỏi đồn cảnh sát rồi, coi như đây là một phần thành ý của tôi."