"Ký chủ! Chúng ta tự do rồi! Thật sự tự do rồi! Ta biết mà, ngài lợi hại như vậy, nhất định có thể làm được!!"
Vừa bước đi chưa được bao lâu, giọng hệ thống chậm một nhịp vang lên đầy kích động trong đầu.
Thẩm Tịch trước tiên lấy viên bảo châu cưỡi thú từ trong túi Càn Khôn ra: "Cái này dùng thế nào?"
Không ngoài dự đoán, sự chú ý của hệ thống lập tức bị dời đi: "Đơn giản lắm! Để ta truyền cách sử dụng cho ngài!"
Thẩm Tịch nhận lấy một luồng ý thức dạy dỗ từ nó, làm theo chỉ dẫn kết ấn rót linh lực vào viên bảo châu.
Rất nhanh, một con thú cưỡi nhảy ra khỏi bảo châu, thân hình tựa báo mà cũng tựa mèo, phủ phục trên mặt đất.
Hệ thống giới thiệu:
"Nó tên là Truy Phong Báo, thuộc hàng cao cấp trong các thú cưỡi cấp thấp đó!"
Thẩm Tịch xoay người ngồi lên, con thú đứng dậy lắc lắc đầu, đôi cánh dưới chân bung ra.
Chạy đà vài mét, nó liền lao vυ't lên không trung.
Hệ thống mở bản đồ ra trước mặt hắn: "Ký chủ, Kỳ Sơn cách đường nối giữa Tam Linh Cảnh và nhân gian không xa, với tốc độ hiện tại của chúng ta, chưa đến nửa ngày là có thể đến phàm giới rồi!"
Truy Phong Báo bay rất ổn định.
Từ khi đến thế giới này đến nay, Thẩm Tịch hiếm khi có thời gian rảnh rỗi như vậy, hắn tiện miệng hỏi hệ thống: "Ngươi có thể dạy ta pháp thuật không?"
Hệ thống giải thích: "Các loại cơ bản thì có thể, những thứ đó rất dễ tìm, hơn nữa chẳng đáng giá bao nhiêu, không đủ tư cách vào thương thành tích điểm. Ví dụ như thuật ngự thú vừa rồi, chỉ cần có tay là học được."
Thẩm Tịch còn chưa kịp hỏi thêm, đan điền dưới bụng bỗng dưng truyền đến cơn đau dữ dội!
Hắn cảm nhận được linh lực tự vận chuyển trong cơ thể đang gắng gượng áp chế cơn đau bộc phát, nhưng một cảm giác tê dại khó nhận ra đã sớm lan tràn khắp tứ chi như có vô số côn trùng đang gặm nhấm xương cốt.
Hệ thống lập tức cảnh báo: "Phát hiện độc tố còn sót lại trong cơ thể ký chủ bắt đầu phát tác, xin hãy xử lý ngay lập tức!"
Lạc Linh Tán.
Thẩm Tịch nhíu chặt mày.
Giải dược mà Phượng Sứ đưa hôm qua không thể loại bỏ hoàn toàn đã đành, không ngờ chỉ có tác dụng trong một ngày.
Hắn vẫn còn ở Tam Linh Cảnh, phía sau có một Tạ Phù đang hổ rình mồi, bất kỳ hành động dư thừa nào cũng đều là rắc rối ngoài ý muốn, tuyệt đối không thể quay đầu.
Hệ thống còn lo lắng hơn hắn, vội nhắc: "Trong túi đồ vẫn còn Bồi Nguyên Đan, có thể giúp ký chủ tăng cường thể chất."
Thẩm Tịch lấy một viên nuốt xuống, giữ lại hai viên đề phòng, cắn răng thúc giục Truy Phong Báo tăng tốc về hướng nhân gian.
Tạ Phù là vị vua không ngai của Tam Linh Cảnh, hắn không thể trêu vào.
Giải dược của Lạc Linh Tán, vẫn nên tìm cơ hội khác.
"Đúng rồi!" Hệ thống lại nói: "Ký chủ, tuy mục tiêu cuối cùng của chúng ta là đối nghịch với đại phản diện, nhưng trong quá trình làm nhiệm vụ, có một số lợi ích vẫn nên tranh thủ. Ví dụ như lần này chúng ta xuống phàm giới tìm nữ chính Lạc Ninh, nàng là đại phu, chỉ cần tìm được nàng càng sớm, có khi vẫn còn cách chữa trị độc tố này!"
Thẩm Tịch khẽ động tâm.
Cuốn sách này xoay quanh Lạc Ninh, vì vậy thân thế và bối cảnh của nàng được miêu tả rất rõ ràng.
Trong sách, cha mẹ Lạc Ninh mất sớm, từ nhỏ nàng đã theo bên cạnh bác ruột Lạc Hồng Lâm, người tinh thông y thuật. Nàng có thiên phú bẩm sinh, học một hiểu mười, thậm chí khi lên Tiên giới còn có thể giúp Huyền Thần hóa giải hàn độc trong cơ thể, đủ để thấy trình độ y thuật cao siêu đến mức nào.
Tìm được Lạc Ninh, dù không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề của Lạc Linh Tán, ít nhất cũng có thể giảm bớt độc tính phát tác.
Hơn nữa, hắn đã hai lần giao đấu và liên tục bị thương, cộng thêm những bệnh tật cũ còn sót lại từ cơ thể này, có thể nói từ trong ra ngoài đều cần được chữa trị khẩn cấp.
Hắn chưa bao giờ có sở thích hành xác.
Bây giờ đã tạm thời thoát khỏi Tạ Phù, việc giữ gìn sức khỏe nhất định phải được đưa lên hàng đầu.
Có một thầy thuốc giỏi bên cạnh chắc chắn sẽ bớt đi không ít phiền toái.
Hệ thống lên tiếng: "Thế nào, ký chủ? Tim đã rung động rồi thì không bằng hành động ngay, mau đi tìm nữ chính thôi!"
Bị cắt ngang dòng suy nghĩ, Thẩm Tịch điều chỉnh hơi thở, cố gắng phớt lờ cơn đau dữ dội như xé nát lục phủ ngũ tạng, tập trung nhìn vào bản đồ.
Hệ thống reo hò cổ vũ trong đầu hắn: "Ký chủ cố lên! Ký chủ phải gắng gượng! Tuyệt đối đừng bỏ cuộc, chiến thắng đang ở ngay phía trước!"
Thẩm Tịch nói: "... Ta có một câu hỏi."
"Ký chủ cứ hỏi đi!"
Thẩm Tịch hỏi: "Ngươi có chức năng tắt tiếng không?"
"..."
Suốt nửa ngày sau đó, hệ thống im lặng đầy tủi thân, giữ vững phong thái đoan trang, mãi đến khi từ xa nhìn thấy lối vào phong ấn, nó mới phấn chấn hẳn lên.
"Ký chủ, chính là chỗ này!"
Thẩm Tịch đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe vậy liền mở mắt nhìn sang.
Lối vào trống không, không một bóng người.