“Vậy không thể cử báo cái tên Lý Du đó lấy quyền làm việc riêng thay người khác báo danh sao? Có lẽ, xem ở việc chúng ta không phải người báo danh, phía chính phủ cũng sẽ nhắm một mắt đâu? Nếu không, chúng ta nháo lơn lên? Dù sao chúng ta vẫn có lý.”
Vợ chồng Thẩm gia vẫn là không muốn con gái mạo hiểm.
“Vẫn là câu nói kia, vị thành niên không dự thi là quy tắc mọi người cam chịu. Ở chính phủ bên kia, vốn yêu cầu người nhà phải đi tham gia chiến đấu. Sau khi nháo lớn, phía chính phủ muốn mắt nhắm mắt mở cũng không có biện pháp, đến lúc đó chúng ta không chỉ có sẽ không được đến phía chính phủ duy trì, ngược lại đắc tội với người không mang con cái tham gia khác.”
Phía chính phủ cũng biết khống chế danh ngạch là không có tình người, nhưng lượng tài nguyên chỉ có như vậy, phía chính phủ chỉ hy vọng bồi dưỡng nhân tài, mà không phải đem phần lớn tài nguyên lãng phí ở địa phương không cần thiết, bọn họ lại không phải coi tiền như rác.
Nếu nói Thẻ Bài Sư chỉ có thể mang theo một người nhà là sự nhượng bộ, như vậy miễn cưỡng chấp nhận trẻ vị thành niên không dự thi lại được hưởng thụ tài nguyên chất lượng tốt , chính là sự thỏa hiệp không tiếng động của chính phủ.
Nhưng những điều này không thể đưa ra ngoài nói được, bằng không sau khi vất vả giải quyết một đoàn người rồi, sẽ lại có chỗ trống vị thành niên không dự thi, sẽ có một đám lại một đám đưa vị thành niên tới xâm chiếm tài nguyên.
Rốt cuộc, nếu phía chính phủ quy định vị thành niên không dự thi, bọn họ lại không trái với quy tắc, điều này không thể nghi ngờ là điều chính phủ không muốn nhìn đến.
Hiện nay có ẩn dấu quy tắc là kết quả tốt nhất. Nhưng nếu Thẩm Dịch dám chạy ra đánh vỡ cân bằng quy tắc, phía chính phủ khẳng định là sẽ không thừa nhận quy tắc này, chịu tội nhất cũng chỉ có thể là đám trẻ vị thành niên đó.
Tuổi còn nhỏ đâu chỉ mỗi Thẩm Nhĩ, nếu là thật sự làm cho nhiều đứa trẻ ở Thu Thủy Tinh đang được gia tộc ký thác kỳ vọng không thể không tham gia trận đấu Danh Bài, trước không nói sẽ tạo bao lớn tội nghiệt, động tác này rất có thể làm hắn đắc tội hết toàn bộ Thẻ Bài Sư.
Dùng một lần đắc tội nhiều thẻ bài sư như vậy, so với việc đắc tội với Lý đại sư cùng những người vây quanh hắn thì nghiêm trọng hơn nhiều.
Trừ phi sau này người nhà Thẩm Dịch dọn đến tinh cầu không người cư trú, bằng không người một nhà bọn họ không thể dừng chân ở toàn bộ tinh tế.
Hậu quả nghiêm trọng như vậy, Thẩm Dịch cũng không thể chịu nổi.
Đây cũng là lý do sau khi hắn biết muội muội có trong danh sách thi đấu Danh Bài, giãy giụa cũng chưa giãy giụa, liền nhận mệnh.
Hắn là cuồng, là không coi ai ra gì, là không đem người để vào mắt, nhưng không có nghĩa hắn không đầu óc.
Đạo lý này không chỉ có hắn biết, Mộ Thiên Tinh, Lý Du, toàn bộ những người ở thế giới thẻ bài đều biết rằng không thể thay đổi kết cục này.
Vì vậy, dù Mộ Thiên Tinh không cho hắn kiến nghị, vì hắn biết đối phương cũng nghĩ đến không có biện pháp nào, cho nên không có sợ hãi.
Nhìn ánh sáng trong mắt bố mẹ chậm rãi bị dập tắt, trong lòng Thẩm Dịch cũng không chịu nổi. Người ở thế giới thẻ bài cùng thế giới thường hoan toàn khác nhau, Thẩm Dịch không thể giải thích cho họ rằng ở thế giới thẻ bài cho dù lúc thi đấu gϊếŧ chết đối thủ đều không trái pháp luật, đó là độc nhất quy tắc thuộc về bọn họ.
Biện pháp cùng pháp luật của người thường căn bản không trói buộc được siêu năng lực của Thẻ Bài Sư.
Cho dù liều mạng, Thẩm Dịch kiên định nhìn về hình ảnh bố mẹ đầy mặt lo lắng trên màn hình thực tế ảo, bảo đảm mới bọn họ:
“Con sẽ mang Nhĩ Nhĩ trở về.”
“Sớm biết rằng sẽ gặp được chuyện như vậy…… Các con có tiền đồ, bố mẹ thật cao hứng. Nhưng so với việc các con gặp nguy hiểm, mẹ hiện tại cảm thấy, còn không bằng sống bình thường bình bình an an.”
Mẹ Thẩm xoa xoa khóe mắt nước mắt, trong lòng tràn đầy vướng bận đối với hai đứa con trai gái.